Bữa tiệc sinh nhật đầu đời của con trai tròn 1 tuổi diễn ra ấm cúng, vui vẻ, tưởng như chỉ có niềm hạnh phúc bao phủ. Thế nhưng, ngay khi những vị khách cuối cùng rời đi, tiếng cười còn vang vọng đâu đó, cô con dâu không ngờ niềm vui vừa qua lại biến thành cơn đau thắt lòng, khiến cô không ngừng rơi nước mắt dưới tấm chăn trùm kín.
Ảnh minh họa.
Người ngoài nhìn vào, ai nấy đều khen gia đình nhà chồng cô hòa thuận. Mẹ chồng không từng lớn tiếng, chẳng săm soi hay chì chiết cô. Ngay cả lúc con trai cô vừa chào đời, bà còn không tiếc công sức, tiền bạc chăm chút cho cháu. Cách đây một tuần, bà hồ hởi đưa cho vợ chồng cô 50 triệu đồng, dặn dò: “Hai đứa cầm tiền tổ chức sinh nhật cho cháu bà thật hoành tráng vào nhé!”
Nhận số tiền lớn từ tay mẹ chồng, cô mừng thầm vì nghĩ rằng con trai mình thật may mắn khi có bà nội hết mực yêu thương. Tiệc sinh nhật tổ chức đâu vào đấy, những người thân thích quây quần bên nhau. Suốt bữa tiệc, cô thấy mẹ chồng cười rạng rỡ, tay không rời chiếc điện thoại, lia máy quay khắp nơi ghi lại khoảnh khắc ấm áp. Hình ảnh ấy khiến cô cảm thấy ấm lòng biết bao.
Thế nhưng, sau khi mọi thứ đã dọn dẹp xong xuôi, khi định lên giường đi ngủ, ánh mắt cô bỗng dừng lại trên chiếc điện thoại của mẹ chồng đặt quên trên bàn. Vốn tò mò, cô cầm lên, mở ra xem những bức ảnh và video bà vừa quay trong bữa tiệc. Nhưng từng khung hình lướt qua lại như từng nhát dao cứa vào lòng cô.
Cô chết lặng khi phát hiện ra tất cả các bức ảnh, tất cả video mẹ chồng quay chụp, không có lấy một hình nào có sự hiện diện của cô. Chỉ là hình ảnh chồng cô, con trai cô, cùng những người thân nhà chồng. Nếu vô tình thì sao được? Lẽ nào từng khung hình đều bỏ qua cô chỉ là ngẫu nhiên? Thậm chí, có những đoạn video bà quay rõ ràng, cô đứng ngay sát bên cạnh chồng đang bế con, vậy mà bà vẫn cố tình xoay máy tránh cô, chỉ để lại hình ảnh của hai cha con.
Đến mức ấy, liệu có phải mẹ chồng chỉ vô tình, hay là cố tình bài xích? Nếu như người khác, thiếu thành viên còn gọi cả nhà đến chụp đủ. Vậy mà, bà dường như chưa từng coi cô là một phần của gia đình!
Đặt lại chiếc điện thoại lên bàn, cô nặng nề trở về giường. Đêm đó, cô trùm chăn mà khóc, nước mắt lặng lẽ thấm ướt gối. Cô không dám kể cho chồng, sợ anh sẽ bảo cô nhỏ nhen, vụn vặt. Nhưng nỗi buồn cứ cào xé trái tim cô. Phải chăng từ trong sâu thẳm, mẹ chồng chưa từng thừa nhận sự hiện diện của cô như một thành viên trong gia đình?
Những nỗi niềm ấy, liệu có ai thấu được?