Bà mẹ đơn thân người Do Thái nuôi dạy 3 con thành tỷ phú nhờ phương pháp “lạt mềm buộc chặt”

“Tôi là một người vợ thất bại, nhưng tôi không thể để cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình ảnh hưởng đến sự trưởng thành của các con. Tôi muốn trở thành một người mẹ thành công”, người mẹ Do Thái phát biểu.

Mười năm trước, một cuốn sách có tên “Vô cùng tàn nhẫn vô cùng yêu thương” của một bà mẹ Do Thái sống ở Thượng Hải đã lọt vào danh sách những cuốn sách bán chạy nhất. Cách giáo dục của người mẹ này đã trở thành một “bí kíp” khiến cho nhiều phụ huynh khác phải ngưỡng mộ.

Trải qua ba cuộc hôn nhân, người mẹ này tự cho mình là “người vợ thất bại”, nhưng lại trở thành một người mẹ thành đạt, một mình nuôi dạy 2 con trai trở thành tỷ phú ngành công nghiệp kim cương, con gái duy nhất cũng được nhận vào một trường học đẳng cấp quốc tế và trở thành nhà ngoại giao xuất sắc.

Bà nói: “Tôi là một người vợ thất bại, nhưng tôi không thể để cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình ảnh hưởng đến sự trưởng thành của các con. Tôi muốn trở thành một người mẹ thành công”.
Ly hôn 3 lần, một mình nuôi dạy các con trở thành tỷ phú, người mẹ Do Thái có cách giáo dục con thế nào mà tuyệt vời như thế? – Ảnh 1.

Bà Sara Imas

Nói đến đây chắc hẳn ai cũng đoán được bà là ai, đó chính là Sara Imas. Sara Imas sinh năm 1950 có bố là người Do Thái, mẹ là người Trung Quốc.

Những năm 30 của thể kỷ trước, bố của Sara đã định cư trong cộng đồng người Do Thái ở Thượng Hải trong hơn 20 năm. Khi Sara 12 tuổi thì bố qua đời, bà phải bươn chải 1 mình để trang trải cuộc sống.

Những năm 1980, bà sinh được 3 người con (2 trai, 1 gái) nhưng sau đó trở thành mẹ đơn thân. Năm 1990, bà đưa con về quê hương Irasel, tại đây quan điểm giáo dục của bà đã thay đổi.

Hãy cùng đến với những câu chuyện đời thường của bà Sara cùng ba người con dưới đây để tìm hiểu về phương pháp dạy con đặc biệt của bà nhé!
1/ CÂU CHUYỆN ĐẦU TIÊN: CON CÁI KHÔNG PHẢI LÀ KHÁCH ĐẾN CHƠI NHÀ

Bà Sara là con lai (bố là người Do Thái, mẹ là người Trung Quốc) nên bà và các con từng có thời gian định cư khá dài ở Thượng Hải. Mãi đến năm 1992, bà mới quyết định đưa các con trở về quê hương Israel sinh sống, tại đây bà mưu sinh bằng nghề bán nem.

Thời gian đầu khi mới quay lại Israel, hàng ngày sau khi đưa các con đi học tiếng Do Thái, bà lại cặm cụi làm nem mang đi b.án, sau đó chuẩn bị bữa tối và đón các con về. Tất cả mọi việc trong nhà đều là do một tay bà Sara gánh vác.

Một hôm, người hàng xóm Do Thái đến nhà bà Sara chơi, sau khi chứng kiến cảnh này người đó đã nói rằng “Con cái không phải là khách đến chơi, vậy nên việc nhà hãy cùng làm”.

Sau khi nghe câu nói này bà Sara dường như bừng tỉnh, bấy lâu nay bà bị ảnh hưởng bởi cách dạy con của người Trung Quốc khi luôn “nuông chiều” và nghĩ con mình còn bé bỏng, việc quan trọng nhất là việc học chứ không cần làm việc nhà.

Trong khi đó, người Do Thái lại dạy con hoàn toàn ngược lại, ngay từ khi còn nhỏ họ đã dạy con việc bản thân phải có trách nhiệm với gia đình của chính mình.

Ngoài ra cha mẹ người Do Thái sẵn sàng chi những khoản tiền nhỏ nếu con cái hoàn thành được việc nhà. Bằng cách này họ không chỉ nâng cao được trách nhiệm của con cái với gia đình mà còn giúp con hiểu được giá trị của sức lao động.

Sau khi nắm được phương pháp này, bà Sara chủ động chia từng phần việc nhà vừa sức với mỗi đứa con và yêu cầu chúng có trách nhiệm phải hoàn thành, vì việc nhà là việc của chung tất cả các thành viên trong gia đình chứ không phải của riêng bất cứ ai.


2/ CÂU CHUYỆN THỨ HAI: HÃY ĐẶT NIỀM TIN VÀO CON CÁI VÀ TIN TƯỞNG CHÚNG TUYỆT ĐỐI

Sau khi “yêu cầu” các con làm việc nhà, bà tiếp tục giao nhiệm vụ bán nem cho ba đứa trẻ.

Ban đầu bọn trẻ rất lo lắng và e ngại việc này, tuy nhiên bà Sara ngỏ ý sẽ trả phần thưởng xứng đáng nếu bọn trẻ có thể hoàn thành được nhiệm vụ.

Thời gian đầu, việc b.án nem rất khó khăn và vất vả với bọn trẻ, nhưng bà vẫn rất kiên nhẫn, đồng thời động viên và thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối vào các con.

Quả nhiên một thời gian sau, bà phát hiện ra con gái út thành công “bán lẻ” nem cho các bạn cùng lớp ăn vặt, cậu con trai thứ hai thì thành người “phân phối độc quyền nem Thượng Hải” cho căng tin của trường.

Đặc biệt nhất là cậu con trai cả, vì từng sinh sống tại Thượng Hải nên cậu biết rất nhiều thứ đặc sắc ở Trung Quốc.

Chính vì vậy, cậu thường tổ chức những buổi kể chuyện “đưa bạn đi tham quan Trung Quốc”, ai muốn nghe phải “mua vé” vào, tại đây người đến nghe kể chuyện sẽ được thưởng thức món nem Thượng Hải hoàn toàn miễn phí.

Sau khi các con hoàn thành nhiệm vụ, bà Sara trả những phần tiền xứng đáng cho công sức của ba đứa trẻ.

Thông qua câu chuyện này, chúng ta có thể thấy rằng việc tin tưởng con cái tuyệt đối chính là nền tảng đầu tiên khiến chúng có sự tự tin.

Ba đứa con của bà Sara ban đầu rất rụt rè, nhưng bà luôn tin tưởng và kiên nhẫn chờ đợi con. Trong quá trình “tìm cách” để b.án nem này, cả ba đứa trẻ đều tự mình rèn luyện được khả năng giao tiếp, sự tự tin và khả năng tư duy.

Ngoài ra việc tự mình “vất vả” kiếm được tiền giúp cho ba đứa trẻ hiểu được giá trị thật sự của đồng tiền.


Sara một mình nuôi 3 đứa con nên người.

3/ CÂU CHUYỆN THỨ BA: TRÊN THẾ GIAN NÀY KHÔNG CÓ GÌ LÀ MIỄN PHÍ VÀ MỌI SAI LẦM ĐỀU MANG TRONG NÓ MỘT BÀI HỌC QUÝ GIÁ

Cậu con trai thứ hai của bà Sara từ lâu đã muốn mua một chiếc xe đạp, vì vậy cậu bé đã rất chăm chỉ bán nem để tích góp tiền.

Lúc này có một người bạn chủ động giúp cậu liên hệ với người chủ b.án xe, giá chiếc xe khi đó là 150 shekel. Sau khi đưa 150 đồng cho người bạn, cậu con trai của bà Sara mới phát hiện ra chiếc xe đạp đó vốn chỉ có giá 100 đồng shekel mà thôi.

Điều đó đồng nghĩa với việc người bạn kia đã lấy của cậu tận 50 đồng. Sau khi biết điều này cậu bé vô cùng tức giận, về nhà cậu kể ngay với mẹ rằng mình bị lừa.

Nếu trường hợp này rơi vào các gia đình hiện nay chắc chắn có một số bậc phụ huynh sẽ mắng con mình ngu ngốc thì phải chịu hoặc sẽ có phụ huynh đứng lên hỏi xem đứa nào bắt nạt con mình và đưa con đến nhà người bạn kia đòi tiền. Tuy nhiên với bà Sara thì cả hai phản ứng này của các bậc phụ huynh đều là sai lầm.

Vì chúng ta là con người bằng xương bằng thịt nên không thể tránh khỏi mọi sai lầm. Chính vì vậy, ngay từ khi còn bé nếu con mắc sai lầm thay vì trách mắng hay thay con giải quyết vấn đề, thì hãy tìm cách chỉ ra cho con cốt lõi vấn đề nằm ở đâu sau đó để con tự rút ra bài học.

Sau khi nghe câu chuyện của đứa con trai thứ hai, bà Sara đã hỏi ngược lại con trai rằng: “Chẳng phải là con cần chiếc xe đó sao, nếu không có cậu ta con có mua được chiếc xe đó không?”

Trên thế gian này không gì là miễn phí cả, chính vì vậy 50 đồng kia là phí phục vụ. Khi chúng ta có năng lực thực hiện được điều người khác mong muốn, chúng ta có thể dùng nó để kiếm tiền. Đây chính là một trong những bài học kinh doanh đầu đời vô cùng quý báu tạo tiền đề cho sự thành công của các con bà sau này.

4/ LỜI KẾT

“Tình yêu đối với con cái của một số cha mẹ Trung Quốc giống như hình tử cung, họ luôn muốn bao bọc lấy chúng trong tình yêu thương vô điều kiện của mình suốt cuộc đời.
Còn tình yêu của các bậc cha mẹ Do Thái đối với con cái thì tựa như hình một đống lửa, tình yêu đó được dằn sâu trong lòng, dưới biểu lộ sắt đá và cứng cỏi, họ chỉ làm một ngọn lửa rực sáng, soi rọi con đường phía trước cho con cái, để chúng có thể tự học cách sinh tồn, vươn lên trong cuộc đời.”

Đây là những lời đúc kết của bà Sara về phương pháp dạy con của mình trong tác phẩm “vô cùng tàn nhẫn, vô cùng yêu thương”.

Theo Trí Thức Trẻ

SHARE