Lời khuyên của vị lương y 112 tuổi trước lúc lâm chung, có bệnh hay không có bệnh thì bạn đều nên xem, rất hữu ích

13

Một cuộc đời dài 112 tuổi, một sức khỏe bền bỉ từ một vị thầy thuốc Trung y đã đúc kết lại cho chúng ta 100 lời khuyên hữu ích cho sức khỏe, bạn hãy đọc và lựa chọn những điều phù hợp nhất cho mình để áp dụng ngay vào thói quen hằng ngày đi nhé!

  1. Hãy nhớ rằng: giấc ngủ là yếu tố đầu tiên của sức khỏe. Thời gian ngủ nên là 21h tối – 3h sáng. Bởi vì thời điểm này là một ngày của mùa đông. Mùa đông chủ yếu là ẩn, đông không ẩn, xuân hạ không dài, tức là ngày sau không có khí lực.
  2. Tất cả các loại thuốc điều trị theo triệu chứng, không điều trị tận gốc căn nguyên của bệnh dù là thuốc Đông y hay Tây y. Vì tất cả các bệnh đều sai nguyên nhân và sai kết quả. Gốc của sức khỏe là ở tâm. Tất cả đều phát sinh từ tâm. Tâm thanh tịnh là cơ thể thanh tịnh. Vì vậy, khi bạn bị bệnh, đừng tìm bên ngoài, bạn phải dựa vào hệ thống sửa chữa bên trong của chính mình để sửa chữa bệnh của bạn và đó chính là để tâm được thanh tịnh.
  3. Quan niệm đúng đắn có thể giúp người bệnh loại bỏ bệnh tốt hơn nhiều so với các loại thuốc đắt tiền và phẫu thuật nguy hiểm. Với quan niệm đúng đắn, bạn sẽ có quyết định đúng đắn, bạn sẽ có hành vi đúng đắn, và bạn có thể ngăn ngừa được nhiều bệnh tật có thể xảy ra.
  4. Tất cả trí tuệ mà con người có được chắc chắn không phải học được từ sách vở, mà được sinh ra từ tấm lòng chân thành, tâm trong sáng, và tự trong thiền định mà xuất sinh ra.
  5. Trong giới sinh vật con người là linh thể có cấu tạo hoàn mỹ nhất, khi con người được sinh ra là đã có một cơ thể khỏe mạnh; sự điều chỉnh trạng thái khỏe mạnh của con người là dựa vào chính hệ thống điều tiết phục hồi của bản thân để hoàn thành, chứ không phải dựa vào nhân tố bên ngoài, các nhân tố bên ngoài chỉ có tác dụng phụ trợ.6. Đại đa số hiện tượng bệnh tật của con người là hiện tượng biểu hiện khi cơ thể đang điều tiết, thanh lọc những thứ không tốt trong thân thể, là trạng thái biểu hiện ra khi cơ thể tự động điều tiết trở lại trạng thái cân bằng, vì thế chúng ta nên coi đó là hiện tượng sinh lý bình thường, chứ không nên coi đó là căn bệnh để tiêu diệt.

    Khi ốm đau người ta không được oán, giận, hờn, lòng phải bình ổn, khí ổn thì khí thông suốt, khí thông thì khí huyết thông suốt.

    7. Sức khỏe con người không thể tách rời hai yếu tố chính: 1) Khí huyết đầy đủ; 2) Kinh mạch thông suốt (bao gồm huyết quản và đường thông bài tiết những thứ cặn bã).

    8. Khí huyết đầy đủ dựa vào: sự đầy đủ về thức ăn + dịch mật + bắt buộc trong khoảng thời gian (sau khi trời tối đến 1h40 sáng) có thể ngủ ngon giấc (thời gian này đại não hoàn toàn không làm việc, đều do thần kinh thực vật làm chủ đạo) + có thói quen sinh hoạt lành mạnh.

    9. Nhu cầu kinh lạc thông suốt cần: tâm thanh tịnh. Tất cả bảy cảm xúc và sáu ham muốn (thất tình lục dục) sẽ phá hủy trái tim trong sáng, từ đó phá hủy hoạt động bình thường của kinh mạch.

    10. Duy trì một cơ thể khỏe mạnh khỏe mạnh không chỉ cần “tăng thu” (gia tăng khí huyết), mà còn cần “tiết chi” (giảm thiểu sự hao tổn khí huyết).

11. Ăn quá nhiều không những không làm tăng năng lượng máu mà còn trở thành gánh nặng trong cơ thể hơn nữa còn bị tiêu hao khí huyết để thanh lọc chúng đi. Lục phủ ngũ tạng là một xưởng gia công khí huyết, thức ăn là nguyên vật liệu, năng lực gia công là hữu hạn, còn thức ăn là vô hạn, cho nên số lượng thức ăn nhất thiết phải được khống chế.

12. Tập thể dục đúng cách có thể giúp ích cho khí và huyết của con người, nhưng nó cũng làm tiêu hao khí và huyết của con người. Sự tuần hoàn của cơ thể tại vi mô chủ yếu bằng cách thư giãn, điều này cũng rất cần thiết cho sức khỏe.

13. Chất cặn bã trong cơ thể người càng nhiều thì khí huyết càng cần để loại bỏ chúng, nhưng khí huyết của cơ thể người lại giảm thì dẫn đến tắc nghẽn mạch máu tạo thành một vòng luẩn quẩn, đó là cũng là cơ chế lão hóa của con người. Vì vậy, con người muốn trẻ khỏe mãi không già thì phải: 1) Giảm thiểu chất cặn bã trong cơ thể; 2) Tăng cường sự thông suốt của các đường kinh mạch; 3) Tăng cường khí huyết trong cơ thể.

14. Thay vì tin vào thuốc và dữ liệu xét nghiệm, tốt hơn hết bạn nên tin vào cảm giác của chính mình và khả năng tự điều chỉnh của chính mình. Nhưng điều này cần phải đắc đạo (trí huệ đã khai mở), mới có thể phân biệt được hết thảy những điều này.

15. Sự khỏe mạnh, khởi đầu từ việc điều hòa tâm tính. Vì sức khỏe của bạn, bạn hãy tu Phật. Tu Phật đạt được sự vui vẻ đó là sự hưởng thụ tối cao của đời người.

16. Đối với người mắc bệnh mãn tính, bệnh chỉ xuất hiện khi có đủ khí và huyết (một là thông qua các phương pháp bổ khí và bổ huyết được đưa vào đây, hai là đi dạo để đánh thông khí cơ). Vì thế người luyện công sau khi công phu đã đạt đến một trình độ nhất định đều xuất hiện một vài hiện tượng “bệnh”. Đến lúc đó phải vững vàng kiên định, tâm thần phải tĩnh lại và luyện nhiều tĩnh công hơn để gia tăng khí huyết của bản thân, để mau chóng vượt qua giai đoạn này.

17. Người vi phạm quy tắc giữ gìn sức khỏe chưa chắc đã mắc bệnh ngay, nhưng một khi đã hình thành thói quen thì khả năng mắc bệnh sẽ tăng lên rất nhiều. Điều này cũng giống như luật lệ giao thông, nếu bạn vi phạm luật lệ giao thông, bạn có thể không gặp tai nạn, nhưng nguy hiểm là điều hiển nhiên.

18. Tại sao con người phải duy trì cảm giác đói và khát nhất định mới có lợi cho sức khoẻ? Thực tế, đây là điều kỳ diệu của “hư”. Đạo gia cho rằng “trống rỗng dẫn đến tinh thần”, cũng giống như “khiêm tốn làm cho người ta tiến bộ, tự mãn làm cho người ta lạc hậu”, vì vậy con người phải luôn duy trì trạng thái “tinh thần trống rỗng” để luôn tỉnh táo và khỏe mạnh.

19. Muốn khỏe mạnh thì trong cơ thể phải có đủ “khí” để “khí hóa” thức ăn đưa vào. Chỉ bằng cách này, cơ thể bạn mới không bị tích tụ cặn bã, sẽ không có thức ăn thừa bị phóng thích và phân tán “hư hỏa” gây tổn hại các cơ quan nội tạng trong cơ thể bạn. Cái “hư hỏa” còn làm tổn hại “khí” của bạn. Vì thế, từ trên ý nghĩa đó có thể thấy, con người hiện đại bị bệnh, đại đa số là do ăn uống không điều độ mà thành.

20. “Nằm lâu hại khí”, “Ngồi lâu hại thịt”, “Nhàn hạ ắt khí ứ đọng”, lại dưỡng tĩnh quá độ, sẽ khiến công năng tiêu hóa của tì vị bị hạ thấp, chức năng của tạng phủ ì trệ, khí huyết lưu chuyển ứ tắc không thông thuận, lực đề kháng giảm, khả năng miễn dịch bị tổn hại, lượng đường, mỡ, axit uric, huyết áp tăng cao, dần dần lâu ngày, con người sẽ sinh bệnh, hơn nữa đa phần đều là thân thể yếu nhiều bệnh, ví dụ như cảm mạo thường xuyên, không muốn ăn, thần trí mỏi mệt, sốt ruột căng thẳng v.v…

21. Tục ngữ có câu “Linh cơ nhất động, kế thượng tâm lai” (nhạy bén hễ động, nảy ra sáng kiến). Chữ “cơ” nếu như có thể thực sự hiểu được thấu, thế thì ngộ tính của bạn được tính là đã khai mở rồi. Thầy giáo dạy người, bác sỹ trị bệnh, kỳ thực chính là đang chỉ ra cái “cơ” này của bạn, khiến cái “cơ” này của bạn khai mở. cái “cơ” này có lúc cũng gọi là “then chốt”. Đương nhiên cái “cơ” này khởi tác dụng là có điều kiện, cũng giống như khinh khí chỉ khi đạt đến nồng độ nhất định, thì gặp lửa mới có thể bùng cháy. Hãy nhớ kỹ, tác dụng của người khác đều là nhân tố bên ngoài, bản thân bạn mới thực sự là nguyên nhân bên trong.

22. Kỳ thực, rất nhiều sự phát hiện và phát minh chân chính, điều cần thiết [để sáng tạo ra chúng] không phải là cái gọi là hệ thống kiến thức trên sách vở; mà hoàn toàn ngược lại, một người chưa từng thông qua bất kể sự giáo dục nào một cách hệ thống, nhưng ngộ tính rất cao, là người có tư duy cởi mở, họ thường thực sự ngộ ra được chân tướng.

23. Con người tối kỵ nhất là loạn chữ, loạn tâm, khi đối ngoại có thể làm hỏng việc, đối nội có thể ảnh hưởng đến khí huyết, làm mất đi sự hoạt động thông thường. Phàm là khi vui buồn, tức giận, hoài nghi, lo lắng, đều là loạn, là căn nguyên của bệnh tật và đoản thọ, không chỉ khi dưỡng bệnh mới không nên loạn, mà khi bình thường cũng rất kỵ tâm loạn.

24. Giận nhiều hại gan, dâm nhiều hại thận, ăn nhiều hại ruột, ưu tư hại lá lách, phẫn nộ hại gan, sầu muộn hại tinh thần.

25. Khi đổ bệnh, đều do tâm suy yếu, ngoại tà thừa cơ xâm nhập. Mà khi tâm yếu khí nhược, mỗi khi do tâm tình hỗn loạn, thân thể không sung mãn, xuất hiện đủ loại bất an, Tham ăn, tham thắng, tham đạt, tham vui an dật, đều đủ để dẫn đến bị bệnh. Khi tham mà không được, thì dễ dẫn đến giận dữ. Hay giận dữ khiến tâm khí hỗn loạn, gan mật rối loạn, sáu mạch chấn động, ngũ tạng sôi trào, ngoài tà cùng lúc đó mà thừa cơ xâm nhập, đó là nguyên nhân của bệnh tật.

Đăng Dũng biên tập

Nguồn: aboluowang (Vương Hòa)

SHARE