Ông chủ qua đời, hôm sau cả gia đình đi tìm thì kinh ngạc trước hành động của chó cưng

15

Câu chuyện mà anh Halim kể về chú chó cưng đã khiến nhiều người xúc động tới rơi nước mắt với hàng chục ngàn lượt thích và chia sẻ.

Mới đây, một người đàn ông Malaysia tên là Fizwann Abdul Halim đã lên mạng xã hội Facebook để kể lại câu chuyện về chú chó trung thành của gia đình anh, khiến nhiều người rơi nước mắt xúc động.

Nó đã trở nên vô cùng viral với hàng chục ngàn lượt xem, hơn 31k lượt thích, hơn 12 lượt chia sẻ và hơn 1k bình luận.

Giữa một xã hội không thiếu những sự lọc lừa, gian dối, đổi trắng thay đen, thì vẫn có những chú chó sẵn sàng ở bên chúng ta, yêu thương chúng ta cho đến hơi thở cuối cùng của chúng.

Đi thăm bạn, người đàn ông mua chú chó Rottweiler

Được biết, vào năm 1997, bố anh Halim – vốn là 1 cảnh sát về hưu đã mở một trang trại nuôi gia súc ở bang Selangor của Malaysia. Cùng tham gia giúp đỡ ông là vợ con và 2 người anh em họ.

Bài đăng về chú chó trung thành xúc động của anh Halim.

Tuy nhiên, gia đình anh Halim đã phải đối mặt với rất nhiều thử thách. Ví dụ như hai năm sau đó, tức là năm 1999, trang trại này từng bị cướp bởi 5 tên côn đồ. Chúng trói bố anh và các anh em trai của anh lại rồi đánh đập tàn nhẫn. Mẹ của anh cũng bị đấm đá và trói vào cầu thang.

Bọn tội phạm đã lùa hết gia súc của họ lên 2 chiếc xe tải và tẩu thoát. Vì chúng dùng biển số giả nên cảnh sát đã không thể lần ra manh mối.

Sau sự cố đó, gia đình anh Halim vẫn không từ bỏ và tiếp tục việc chăn nuôi gia súc.

(Ảnh minh họa)

Đến năm 2002, mọi chuyện thay đổi khi bố anh Halim và anh cả của anh tới thăm 1 người bạn ở thành phố Banting, bang Selangor.

Khi đó, bố của anh đã rất chú ý đến 1 chú chó giống Rottweiler mới được 2 tháng tuổi ở nhà của người bạn này.

“Bố tôi không muốn mất thời gian và hỏi luôn người bạn đó rằng có muốn bán chú chó đó không. Người này đã đồng ý bán cho bố tôi, lại còn đưa cả giấy chứng nhận nhân giống rằng nó đúng là chó giống Rottweiler”, anh Halim nhớ lại.

Sau đó, bố anh Halim đã phải đi đi lại lại vài lần để xin giấy phép được nuôi giống chó Rottweiler cho mục đích nông nghiệp. Và họ đã đặt tên nó là Amin.

Chú chó trung thành đến hơi thở cuối cùng

Amin đã nhận được tình yêu thương của cả gia đình anh Halim, đến mức bản thân anh Halim – khi đó đang theo học trường y ở xa nhà, còn cảm thấy ghen tị mỗi khi về thăm gia đình vì tất cả mọi sự chú ý đều đổ dồn vào Amin.

Theo anh Halim, Amin là 1 chú chó cực thông minh. Nó rất tôn trọng và luôn lắng nghe bố mẹ anh.

“Mỗi khi bố tôi hoặc anh tôi không cho nó ra khỏi trang trại là nó sẽ ở yên trong trang trại. Khi bố mẹ tôi đưa đồ ăn cho Amin, nó không ăn ngay mà phải đợi bố mẹ tôi đọc Bismillah (lời cầu nguyện của những người theo đạo Hồi trước khi dùng bữa) xong thì mới ăn.”, Halim kể lại.

Chú chó Rottweiler mà gia đình anh Halim đã mua về để trông coi trang trại.

Amin còn biết quan sát để biết được làm và không được làm những gì. Ví dụ nó sẽ không tự ý đi vào nơi nghỉ ngơi hoặc cầu nguyện, cũng như không liếm mặt, chân hay tay của bố anh.

Thậm chí, Amin còn bảo vệ gia đình và trang trại của nhà anh Halim tốt đến mức có 1 số nhân vật cấp cao, có tiền và có quyền đã thuyết phục bố anh bán Amin cho họ với giá cao, nhưng gia đình anh đã từ chối.

Tình yêu thương của bố anh Halim dành cho chú chó Amin sâu nặng đến mức khi ngã bệnh, ông đã trăng trối với nó thế này: “Amin ơi, bố mất đi rồi, con phải biết chăm sóc bản thân đấy, trông coi cả trang trại này nữa, chăm sóc cả mẹ con và các anh của con. Không được nghịch ngợm nghe chưa?”.

Amin nhìn bố của Halim 1 cách chăm chú như thể nó hiểu những điều ông nói.

Ông cũng không quên dặn dò gia đình mình không được bán hoặc vứt bỏ Amin.

“Amin cũng giống như đứa em út của các con”, bố của anh Halim đã nói như vậy.

Ngày hôm sau, vào buổi sáng 1 ngày tháng 6/2009, bố của anh Halim đã qua đời.

Amin, chú chó từ trước tới nay chưa từng rời trang trại để tới ngôi nhà mà gia đình anh Halim sinh sống đã bất ngờ xuất hiện trước thềm và sủa lên như muốn gọi ông chủ của nó.

Khi gia đình anh Halim đưa thi thể bố anh tới nghĩa trang, Amin cũng đi theo và đợi ở 1 góc. Tối đó, nó nhất định bỏ cơm, dỗ thế nào cũng không ăn. Rồi nó đi vào trong nhà kho, lôi chiếc áo của bố anh Halim ra, chiếc áo ông vẫn thường mặc để làm các việc nhà nông ra, cuộn tròn trong chiếc áo và ngủ thiếp đi.

Hôm sau, không ai thấy Amin đâu cả. Mẹ của anh Halim đi tìm thì thấy nó nằm ở trong kho thóc. Bà cố đánh thức nó, nhưng chẳng thấy có động tĩnh gì. Nó đã ra đi trong khi cuộn mình và ngủ trong chiếc áo của bố anh Halim.

Anh Halim cho biết, 12 năm đã trôi qua, nhưng anh cảm nhận được rằng, cứ mỗi lần nhớ về Amin, tình yêu mà anh dành cho nó, cũng như nỗi buồn về sự ra đi đầy trung thành của nó không hề vơi đi, mà cứ lớn dần lên.

Đối với anh, việc mất đi Amin không giống với việc mất đi 1 chú chó cưng, mà là mất đi 1 thành viên của gia đình, và chẳng ai mất đi người thân mà lại cảm thấy nguôi ngoai, dù là bao lâu đi chăng nữa.

Theo Mothership

SHARE