Contents
1. Tôi đang học đại học ở Việt Nam, đột nhiên có người nói bảo lãnh qua Úc sống. Nhưng tôi kiên quyết ở lại thì mọi người trong gia đình chửi mắng, gây áp lực.
Tôi đang học đại học ở Việt Nam, đột nhiên có người nói bảo lãnh qua Úc sống. Nhưng tôi kiên quyết ở lại thì mọi người trong gia đình chửi mắng, gây áp lực.
Tôi năm nay 19 tuổi, hiện đang học năm nhất đại học. Gia đình tôi có 5 anh em, tôi là anh cả. Mẹ tôi làm kế toán của một công ty tư nhân, ba tôi thỉnh thoảng đi làm công trình. Cuộc sống gia đình tôi cũng nhiều nợ nần do đồng lương ít ỏi từ cha mẹ để xoay sở cho 5 anh em ăn học.
Từ khi tốt nghiệp THPT, tôi ít phụ thuộc vào bố mẹ, còn tiền học đại học do bà nội tôi lo hết. Hiện nay tôi vừa làm bảo vệ cho một công ty vừa đi học buổi sáng để tích lũy tiền cho tương lai của mình.
Đột nhiên có một người em trai cùng cha khác mẹ với bà ngoại biết được hoàn cảnh của tôi nên ông ấy có ý định muốn bảo lãnh tôi sang Úc để cải thiện cuộc sống.
Ông ấy bảo rằng có thể lo cho tôi mọi thứ, từ thủ tục đến chỗ ở chỉ trong vòng 2 tháng là tôi có thể xách valy đi ngay.
Thế là mọi người trong nhà ai ai cũng dồn dập bảo tôi đi ngay, có thể sang đó làm nail và đồng thời tự học để có thể gửi tiền về cho mẹ. Tôi nhận thấy hiện tại mình đang học ở Việt Nam có tương lai khả quan, trong khi sang đó liệu có rủi ro, người bảo lãnh tôi không giữ đúng lời hứa “lo mọi thứ” thì tôi sẽ bị rơi vào hoàn cảnh “đem con bỏ chợ”, vì người này đâu có chứng minh được lời nói của ông ấy là uy tín.
Ai cũng nói là qua đó sẽ đi học tiếp nhưng trong cách nói chuyện họ có vẻ đặt nặng vấn đề kiếm tiền mà gửi về hơn là việc học hành của tôi. Và một điều đáng lưu ý là chỉ có một vài người biết được chuyện này mà không được tiết lộ cho ai khác biết.
Người lớn chúng ta cứ quan niệm được đi nước ngoài sẽ sướng, tương lai sẽ khác và thế là ai ai cũng đều gây áp lực cho tôi bằng nhiều cách như gọi điện trách móc, thậm chí chửi tôi là ngu vì có cơ hội mà không tận hưởng khi tôi quyết định sẽ học tại Việt Nam cho đến khi tốt nghiệp.
Tôi thấy rất nhiều cách để giúp gia đình chứ không chỉ có cách duy nhất là sang nước ngoài mới giúp được. Ai cũng cho rằng sang nước ngoài để nở mày nở mặt với thiên hạ mà không nghĩ rằng qua đó tương lai tôi sẽ ra sao, cuộc sống sẽ vất vả thế nào khi tôi chưa bao giờ có ý định sẽ lập nghiệp ở xứ người?
Và thế là những ngày gần đây họ liên tục thôi thúc tôi, gây áp lực cho tôi rất nhiều khiến tôi rất khó chịu. Tôi không muốn bỏ ngang tương lai đang cố gắng xây dựng mà sang một nơi khác, trong khi tôi không biết tương lai sẽ đi về đâu nếu tin vào lời của người đàn ông đó. Mọi người có ý kiến thì hãy cho tôi lời khuyên để giải quyết vấn đề mà hằng đêm tôi trằn trọc không ngủ được.