Chỉ còn 100.000 đồng trong túi, hai vợ chồng quê Nghệ An quyết định sinh con ở phòng trọ tại TP.HCM, người chồng đã đỡ đẻ rồi chở vợ con bằng xe máy vượt hơn 1.500 km về quê.
Ngày 8.10, vợ chồng anh Lương Văn Bách (28 tuổi) và Kha Thị Ngọc Ánh (27 tuổi, ở bản Văng Môn, xã Tam Hợp, H.Tương Dương, Nghệ An) đã về đến quê nhà sau khi vượt hơn 1.500 km.
“Bây giờ nghĩ lại cảnh đỡ đẻ cho vợ và chạy xe máy về nhà, em vẫn còn rùng mình”, anh Bách nói.
Chồng đỡ đẻ cho vợ
Anh Bách kể, vợ chồng anh gửi đứa con đầu lòng 6 tuổi cho bố mẹ rồi rời núi rừng vào TP.HCM làm thuê kiếm sống gần 2 năm nay. Chị Ánh, vợ anh, làm công nhân may mặc, còn anh Bách làm nghề tự do.
Dịch Covid-19 ập đến, hơn một năm nay, thu nhập của anh Bách bữa có bữa không. Từ tháng 6 vừa qua, hai vợ chồng phải nghỉ việc, “sống mòn” trong phòng trọ chật chội ở Q.Bình Tân, TP.HCM.
Vợ chồng chị Ánh cho đứa con mới sinh đã vượt hơn 1.500 km để về quê
Những đồng tiền tích cóp ít ỏi còn lại rồi cũng hết. Vợ có thai, sắp sinh con. Anh Bách dự tính đưa vợ về quê để sinh nở. Nhưng dịch Covid-19 kéo dài, thành phố bị phong tỏa và cũng không có phương tiện để về nên hai vợ chồng đành phải ở lại.
Không có tiền và không thể ra ngoài mua quần áo, bỉm sữa cho con, anh Bách lên mạng xã hội đăng thông tin xin hỗ trợ và được một số người hảo tâm mua tặng bỉm, quần áo gửi đến.
3 giờ sáng 13.9, chị Ánh đau bụng. Đã sinh nở một lần nên người phụ nữ này biết mình đã chuyển dạ. Hai vợ chồng chỉ còn lại 100.000 đồng nên anh Bách không thể đưa vợ đến bệnh viện để sinh con.
Anh Bách ngồi bên vợ, động viên để vợ tự vượt cạn. Khu nhà trọ có gần 30 phòng trọ nhưng rất nhiều phòng đang có F0 nên anh Bách không dám gõ cửa nhờ ai. “Lúc đó, em cũng rất lo nhưng không còn cách nào khác, phải động viên vợ cố gắng”, anh Bách kể.
Anh Bách gọi điện về cho mẹ ở quê, hỏi cách đỡ đẻ. Bà mẹ lo lắng, chỉ cho anh cách đỡ đẻ, cắt dây rốn, tắm cho bé…
Hơn 6 giờ sáng cùng ngày, chị Ánh vỡ ối, sinh con. Anh Bách đỡ đẻ cho vợ theo cách của người mẹ ở quê bày cho. May mắn, đứa con trai đã chào đời khỏe mạnh trong căn phòng trọ. “Khi vợ đẻ xong, mọi việc ổn rồi, em mới thở phào vì lo lắm, cứ sợ có chuyện gì thì không biết xử lý ra sao”, anh Bách nói.
Anh Bách đang kể chuyện đỡ đẻ cho vợ
Những người ở cùng khu trọ đã hỗ trợ mỗi người một vài trăm ngàn. Anh Bách có tiền mua sữa cho con và thức ăn để bồi dưỡng cho vợ những ngày sau sinh.
Và vợ chồng anh lập tức lên đường về quê ngay sau khi TP.HCM có quyết định “hé cửa”.
Hành trình nhọc nhằn
3 giờ chiều4.10, vợ chồng anh Bách cùng đứa con mới sinh 21 ngày tuổi được bọc trong chiếc khăn và lỉnh kỉnh đồ đạc rời thành phố về quê. Hành trình về quê hơn 1.500 km, họ đi bằng chiếc xe máy cũ.
Không biết đường đi, anh Bách chạy đến điểm chốt kiểm soát dịch Covid-19 thì gặp mấy xe máy đang chạy ra các tỉnh phía bắc nên đi theo. Nhưng anh không dám chạy nhanh vì sợ bất trắc khi đứa con còn quá nhỏ nên bị tụt lại sau. Đến ngã ba, ngã tư, anh Bách phải dừng lại hỏi đường, rồi gặp những người hồi hương khác và cứ thế, chạy theo họ.
Đứa bé còn quá nhỏ nên thi thoảng quấy khóc vì đói. Anh Bách phải dừng xe để vợ cho con bú. Sữa mẹ không đủ thì cho con uống sữa tươi được người dân cho khi đi qua các điểm chốt. Đêm, gặp chỗ nào phù hợp thì dừng xe, trải áo mưa xuống, ngủ. Đồ ăn được các điểm chốt trên đường hỗ trợ nên có gì ăn nấy, cũng qua ngày.
Bản Văng Môn, quê nhà của vợ chồng anh Bách
Đến Gia Lai thì trời bắt đầu mưa to. Đứa bé bị ướt lạnh, khóc. Anh Bách phải chạy rất chậm. Hai vợ chồng phải nhiều lần dừng xe vì thương con.
Khi chạy đến Kon Tum, đang đi trên QL14B, anh Bách quá mệt và mất ngủ nên vừa chạy xe vừa ngủ gật. Xe máy bị ngã. “Rất may, em kịp che chắn được nên vợ không bị ngã, em bị xây xát nhẹ và suýt nữa thì gãy chân”, anh Bách kể.
Về đến thị trấn Lăng Cô (Thừa Thiên – Huế), anh Bách kiệt sức, không chạy được nữa. May mắn, vợ chồng anh gặp được nhóm người thiện nguyện tại đây hỗ trợ bằng xe ô tô, anh Bách gửi xe máy lại rồi cùng vợ con lên xe ô tô về Nghệ An, khi quãng đường về nhà còn hơn 500 km.
Vợ chồng anh Bách về đến TP.Vinh, Nghệ An
Tại điểm đón ở cầu Bến Thủy (TP.Vinh, Nghệ An), khi biết hoàn cảnh vợ chồng anh, một người hảo tâm đã hỗ trợ vợ chồng anh 3 triệu đồng. Vợ chồng anh được xe ô tô của tỉnh Nghệ An chở về điểm cách ly tại H.Tương Dương.
“Vợ chồng em đã được test nhanh và âm tính với dịch Covid-19. Em rất mừng vì đã về quê an toàn. Em rất biết ơn tấm lòng tốt của những ngườ đã giúp vợ chồng em, nếu không, sẽ còn lâu vợ chồng em mới về đến nhà”, anh Bách chia sẻ.
nguồn tin : thanhnien
Ôm con nhỏ vượt đường xa về quê: Bát súp nóng trong đêm lạnh đèo Hải Vân
Đút cho con nhỏ muỗng súp chan mưa trên đèo Hải Vân, điểm dừng chân trên hành trình về quê xa lắc, nhiều người mẹ trẻ rớm nước mắt. Nhưng ngay trong lúc phải bươn chải và lo toan, họ vẫn nghĩ đến ngày sẽ sớm quay lại miền Nam, nơi đã dung dưỡng họ lâu nay để mưu sinh.
Bát súp chan mưa trên đèo Hải Vân
0 giờ sáng 6.10, dưới cơn mưa nặng hạt trên đèo Hải Vân, từng đoàn người về quê tự phát bằng xe máy cà tàng vẫn lũ lượt ngang qua rồi dừng chân đỉnh đèo Hải Vân, ở địa phận Q.Liên Chiểu, kết thúc đoạn đường ngang qua TP.Đà Nẵng.
Xe chuyên dụng của lực lượng công an kết thúc nhiệm vụ dẫn đường, họ quay đầu về lại cửa ngõ giáp ranh Quảng Nam ở phía nam thành phố, để lại tiếp tục nhiệm vụ dẫn đường, giám sát người dân ngang qua địa bàn TP.Đà Nẵng.
Theo Trạm CSGT cửa ô Hòa Nhơn (Công an TP.Đà Nẵng) ước tính trong đêm 5.10 đến sáng nay 6.10, có đến hơn 2.000 người điều khiển xe máy về quê ngang qua TP.
Ở đỉnh đèo Hải Vân lúc rạng sáng, trời mưa, nhiệt độ xuống thấp, từng cơn gió thổi buốt khiến người ta lạnh thấu xương. Run rẩy bưng bát súp nóng vừa nhận tiếp viện, với chiếc muỗng nhựa yếu ớt, người mẹ trẻ Vừ Thị Giống (22 tuổi, dân tộc H’Mông, quê tỉnh Điện Biên) cố ăn vài miếng để có sữa cho đứa con 2 tháng tuổi bú, sau chặng đường từ tỉnh Bình Dương về.
Vừ Thị Giống (22 tuổi, dân tộc H’Mông, quê tỉnh Điện Biên) bế con 2 tháng tuổi về quê bằng xe máy
Giống kể bằng tiếng Kinh chưa tròn, rằng cách đây 2 tháng, ngày cô sinh con ở tỉnh Bình Dương, diễn biến dịch bệnh rất căng thẳng. Cô đã tự sinh đứa con trai ở ngoài lề đường.
Sau khi sinh, người chồng chở cô về phòng trọ và sống lay lắt qua ngày. Vợ chồng trẻ cùng đứa con đỏ hỏn vừa lọt lòng mẹ chỉ mong dịch bệnh sớm qua đi để cha có thể đi làm, mua sữa cho đứa trẻ sơ sinh.
“Chồng chở em đi sinh nhưng bệnh viện mắc dịch bệnh, người ta làm thủ tục lâu quá… Lúc chờ đợi ngoài vỉa hè, em đã tự sinh con luôn. Chồng hoảng hốt chở em và con về trọ, vì lúc đó dịch bệnh không ai giúp được hết. Sau đó, may có chị hàng xóm ở dãy trọ chăm sóc giúp”, Giống nghẹn ngào kể.
Hàng nghìn người điều khiển xe máy tự phát về quê được tiếp viện thức ăn, nước uống trên đỉnh đèo Hải Vân vào rạng sáng nay 6.10
Trên đường thiên lý, em bé 2 tháng tuổi phải cùng hứng chịu nỗi gian nan cùng bố mẹ. Vượt chặng đường từ Nam ra Bắc cả nghìn cây số, đội mưa nắng trên suốt đường đi…
Giống và chồng (Giàng A Sen, 26 tuổi, quê tỉnh Điện Biên) cũng không may mắn. Lúc cưới nhau, chỉ có sự chứng kiến của họ hàng.
“Vợ chồng em mồ côi cả cha lẫn mẹ, lớn lên sống với họ hàng sau đó vào miền Nam sinh sống, gặp, yêu và cưới nhau. Ở trong đó lúc chưa dịch bệnh, cuộc sống chúng em ổn định, dễ kiếm ra tiền nên nhiều lúc Tết cũng đi làm kiếm tiền luôn. Nay dịch bệnh kéo dài nên phải ôm về quê một thời gian”, Giống nói.
Những đứa trẻ ngủ trên vai mẹ trên hành trình về quê đầy gian nan
Nhớ miền quê nghèo ở tỉnh Điện Biên, Giống kể những ngày tháng tuổi thơ cơ cực, khó khăn chồng chất. Chuỗi ngày vào miền Nam mưu sinh, kiếm được tiền từ sức lao động khiến chị cảm thấy vui vẻ. Tiếc là dịch bệnh Covid-19 bất ngờ bùng phát, khiến vợ chồng trẻ lâm cảnh khó khăn.
Cuối cùng, vợ chồng trẻ đành phải tạm rời vùng đất sôi động phía Nam và hy vọng sẽ quay lại mưu sinh để các con sau này đỡ khổ…
“Ở quê, em còn 2 đứa con, nên bế đứa nhỏ về ăn rau cháo sống qua ngày. Vừa sinh xong đi đường kiệt sức, thế nhưng hết dịch vợ chồng tính đưa cả nhà vào miền Nam lại. Ở trong đó mấy đứa nhỏ có thể tự kiếm tiền, có tiền thì tự tìm chỗ đi học chữ…”, Giống nói.
Bế con nhỏ 2 tháng tuổi về quê tỉnh Điện Biên, Giống hy vọng hết dịch sẽ quay lại Bình Dương tiếp tục mưu sinh
Khóc thét vì con ngất xỉu trong lớp áo mưa
Đang ăn dở bát súp nóng, Giống đậy kỹ miệng bát nhựa sau tiếng loa của tình nguyện viên thông báo: “Sau 10 phút nữa, xe bán tải sẽ mở đường, rọi đèn cho bà con xuống chân đèo Hải Vân vào địa phận Lăng Cô, Thừa Thiên – Huế. Bà con không được ở quá 30 phút trên đỉnh đèo, đó là quy định để tránh ùn tắc. Bà con kiểm tra đồ đạc rồi lên đường nhé! Đà Nẵng luôn ở đây để gửi tình cảm từ đáy lòng đến bà con… Mong bà con hiểu giúp! Lên đường bình an…”.
Nhóm thiện nguyện ở Đà Nẵng xuyên đêm tiếp tế cho người dân về bằng xe máy
Trong tiếng động cơ khởi động ồn ào, một bà mẹ bất ngờ khóc thét khiến cả đoàn xe máy sắp xuất phát phải dừng lại. Đứa trẻ đã ngất xỉu trong lớp áo mưa. Bà mẹ trẻ bồng con sơ sinh lao thẳng về phía có các tình nguyện viên, cầu cứu.
Nhanh chóng bế đứa nhỏ khỏi vòng tay mẹ, một tình nguyện viên cũng là y tá của bệnh viện ôm đứa nhỏ chạy vào một quán nước trên đỉnh đèo. Các y tá, bác sĩ khẩn cấp sơ cứu.
Các tình nguyện viên là y tá, bác sĩ kịp thời sơ cứu cho cháu bé bị ngất xỉu trong tay mẹ
Qua kiểm tra, nhóm tình nguyện nhận định cháu bé ngất xỉu do tụt đường huyết vì quá đói và mệt sau chặng đường dài. Khoảng 10 phút sau, cháu bé đã khóc lớn khi không thấy mẹ đâu, xung quanh chỉ toàn người mặc đồ bảo hộ y tế.
Người mẹ quê tỉnh Nghệ An khóc kể lại rằng, trên đường đi cháu bé nôn ói, không ăn được gì. Khi đến đỉnh đèo Hải Vân thì hết nôn ói, chị mở chiếc áo mưa ra xem thì đứa trẻ đã lịm…
Cháu bé được các tình nguyện viên chăm sóc đã tỉnh táo, khóc đòi mẹ
Ôm được con gái chưa đầy 3 tuổi trong lòng, đút cho bé từng muỗng súp nóng, người mẹ kể: “Vợ chồng em chạy từ Bình Phước về, trên đường gặp nhiều khó khăn, lúc nãy tưởng đã mất con… May mắn các bác sĩ đã cứu giúp cháu”.
Trong hàng nghìn người rời miền Nam về quê bằng xe máy tự phát, có những người mẹ với mong muốn đi xa để thoát cảnh khó nhọc, để các con có cuộc sống tốt hơn. Đến nay, tuy gặp khó khăn vì dịch bệnh Covid-19, nhưng khi rời địa phận TP.Đà Nẵng họ vẫn nhắn gửi rằng sẽ sớm quay lại. Sẽ ngang qua thành phố này, để trở vào miền Nam tiếp tục ước mơ lập nghiệp nơi xứ người.
theo thanhnien