Câu chuyện về người chị địu em đi học từng khiến mọi người xót xa. 9 năm sau, câu chuyện về cô gái giàu nghị lực năm ấy xứng đáng được lan tỏa, truyền cảm hứng cho nhiều người.
Câu chuyện về cô gái dân tộc Mông Hoàng Thị Mũ (bản Nà Ca, thị trấn Pác Miầu, huyện Bảo Lâm, tỉnh Cao Bằng) từng lấy đi nước mắt nhiều người.
Nhìn vào hiện tại, những người đã từng chung tay giúp Mũ đều mãn nguyện khi em đã vươn lên từ nghịch cảnh. 9 năm trước, mẹ Mũ qua đời vìcơnlũ, để lại ba con nheo nhóc cùng người chồng. Quá đau buồn, ba của Mũ lao vàorượuchè và không còn để tâm đến các con. Lúc này, gánh nặng gia đình đặt hết lên vai Mũ và khiến em – một cô bé 9 tuổi – đã phải bươn chải, lo toan cho hai đứa em: một 7 tuổi và một chưa đầy tuổi.
Trong những ngày khốn khó ấy, Mũ từng có lúc phải nghỉ học để chăm sóc các em. May mắn, cô Nông Thị Lới – giáo viên chủ nhiệm – đã tìm đến và mủi lòng trước hoàn cảnh của cô học trò đáng thương. Cô Lới cũng là người giúp Mũ được quay lại trường, chia sẻ gánh nặng gia đình với em. Suốt 10 năm qua, cô Lới và các giáo viên vùng cao đã đồng hành cùng Mũ và hai em nhỏ.
Mũ gùi em đến lớp và được các cô giúp đỡ. (Ảnh Dân trí)
Ngày mẹ mất, bố suốt ngày bỏ bê con, Mũ không trách bố mà chỉ thương các em đến quặn lòng. Đáng ra, một bé gái 9 tuổi phải được học hành, được bố mẹ bảo bọc nhưng đằng này lại nặng gánh gia đình. Nghỉ học, Mũ bươn chải tìm bó rau, củ sắn để tự nuôi bản thân và hai em còn quá nhỏ. Cái ăn để no bụng, để sinh tồn và trông hai đứa em khiến Mũ không thể tiếp tục việc học.
Khoảnh khắc cô Lới và mấy bạn trong lớp đến tận nhà để hỏi han tình hình đã khiến Mũ mãi không bao giờ quên. Giây phút đó, em sà vào lòng cô và òa khóc, như thể tuôn hết bao vất vả, thiệt thòi bấy nay.
Thấu hiểu hoàn cảnh của cô học trò đáng thương, cô Lới đã tạo mọi điều kiện để Mũ có thể tiếp tục đến trường. Mỗi ngày, Mũ vượt 2km đường đèo, địu em trên lưng và đến lớp để tiếp tục việc học. Thế là từ đó, các cô giáo tự nhủ đến trường sớm hơn để phụ giúp Mũ trông em. Cô Lới từng đề xuất trong buổi họp hội đồng, để mỗi giáo viên góp 10 nghìn hằng tháng giúp Mũ và các em. Có cô Lục Thị Toàn thường giúp Mũ đút cơm cho em ăn. Gánh nặng trên vai Mũ cũng dần được nhẹ đi vì được các cô thấu hiểu, san sẻ.
Gần 10 năm qua, từ nghịch cảnh khốn khó, Mũ đã từng chút vươn lên và giờ đây đã là một thiếu nữ giỏi giang, chuẩn bị du học. Thấm thía rằng, khó khăn sẽđánhbại ngườihèn yếu và tạo động lực cho người bền chí vươn lên.
Trong hành trình ấy, ca ngợi ý chí của Mũ là điều dễ hiểu nhưng sâu xa cũng là nhờ tình thương quá lớn lao của cô Lới và các cô giáo vùng cao. Họ có thể nghèo, thiếu thốn vật chất nhưng tình thương luôn bao la. Một đứa học trò bỏ đến lớp là cả vấn đề và các cô luôn quan tâm, kịp thời giúp đỡ để các em học con chữ, về sau đỡ cực.
Khi Mũ đã trở thành du học sinh, hai em của Mũ hiện ở Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Cao Bằng. Em Hoàng A Dũng năm nay học lớp 11 và Hoàng Văn Bình năm nay 10 tuổi, học lớp 4.
Hiện tại, Mũ là thiếu nữ 18 tuổi tài năng và đầy sức sống. Mong rằng tấm gương nghị lực của người chị sẽ truyền cho các em để mỗi ngày cố gắng thoát khỏi khó khăn.
Lan Hòa biên tập
Nguồn: Webtretho