Tại sao cứ phải trông chờ người khác mang hạnh phúc đến cho mình trong khi mình hoàn toàn có thể tự tạo ra!
Rất nhiều người có suy nghĩ trông chờ vào thứ hạnh phúc mà người khác mang đến cho mình. Với họ, tình yêu và hạnh phúc là phạm trù phụ thuộc vào độ may mắn. Nghĩa là hên hên may may thì được trời thương xót, run rủi cho mình gặp đúng người. Người đó sẽ quan tâm mình, chiều chuộng mình, nâng niu mình, khiến mình hạnh phúc ngút ngàn.
Nhưng thử hỏi, nếu quả thật đúng như vậy, thì từ trước khi người ấy đến bạn chưa từng cảm nhận được thế nào là hạnh phúc? Hoặc khi người ấy rời đi, bạn cũng sẽ không thể nào hạnh phúc nữa?
Trên đời này, phụ thuộc và trông chờ vào những thứ người khác mang đến chưa bao giờ là sự lựa chọn thông minh. Nếu như tiền bạc có thể độc lập tự chủ được, thì tình yêu và hạnh phúc càng phải như thế!
Bạn nghĩ đơn thuần rằng tình yêu là sự tin tưởng, là kỳ vọng lẫn nhau. Điều đó không sai, bạn hoàn toàn có quyền hy vọng một mối tình khắc cốt ghi tâm, một tình yêu hệt như cổ tích. Nhưng việc bạn hy vọng từ một phía và thụ động mong mỏi đối phương làm cho mình thỏa mãn, thì bạn lại sai hoàn toàn.
Hãy hỏi xem trái tim mình cần gì, muốn gì và nên làm gì để được hạnh phúc. Trước khi một ai đó xuất hiện, bạn vẫn có thể mỉm cười vui vẻ. Bạn vẫn có những người bạn, vẫn tung tăng đi du lịch, vẫn sống rất hồn nhiên và an yên… Vậy cũng có nghĩa là bạn đã tự biết cách làm cho mình hạnh phúc – thứ hạnh phúc của những kẻ độc thân vui vẻ.
Và khi một ai đó bước vào cuộc đời bạn, người đó khiến tim bạn rung động, bạn biết mình yêu. Lúc bấy giờ, bạn sẽ hưởng thụ thứ hạnh phúc của những người đã có đôi có cặp, được tay đan tay mỗi lần dạo phố.
Nhưng một ngày nào đó, nếu duyên mỏng và phận mảnh, hai người không thể đi tiếp một con đường. Bây giờ là lúc mà bạn phải buông tay, chấp nhận cuộc hành trình một mình, trở lại là một lữ khách cô độc. Liệu rằng bạn có để cho người ấy mang đi tất thảy những yêu thương và hạnh phúc trong cuộc đời bạn?
Không chứ. Vì bạn còn phải tiếp tục sống cơ mà. Bạn thậm chí còn phải vui vẻ hơn, tràn đầy năng lượng hơn. Bạn thậm chí còn phải mạnh mẽ mà vượt qua những ngày tháng tiếp sau u buồn và tăm tối…
Cho nên, thay vì cho người ta cái quyền được định đoạt hạnh phúc của mình: mang đến hay mang đi… hãy trao cho mình được tự quyết. Hạnh phúc của mình phải do mình tạo ra, do mình định đoạt, sướng khổ về sau thế nào mới không thể kêu than được với ai!