Vào 1 buổi sáng tháng 6/2012, anh Delroy Simmonds, một người đàn ông thất nghiệp sống tại Brooklyn, Mỹ đang đứng đợi chuyến tàu của mình để đi phỏng vấn xin việc thì bỗng chứng kiến một sự cố bất ngờ.
Một bà mẹ đi cùng 4 đứa con xuất hiện trước mặt anh, trong đó có một bé 9 tháng tuổi nằm trong chiếc xe đẩy. Đột nhiên, một cơn gió mạnh từ đâu ập tới thổi chiếc xe đẩy bay xuống đường ray tàu điện ngầm giữa lúc đang có một con tàu từ xa lao tới.
Không suy nghĩ đến 1 giây, anh Simmonds đã nhảy xuống đường ray, giải cứu đứa bé đang bị kẹt trong chiếc xe đẩy. Lúc này đứa trẻ đã bị thương ở trên trán và chảy khá nhiều máu. May mắn là, Simmonds đã giải cứu kịp thời cậu bé trước khi con tàu đi tới, nghiền nát cả 2 chú cháu.
“Ai cũng gọi tôi là siêu anh hùng này nọ, nhưng thực ra tôi chỉ là 1 người bình thường thôi. Bất kỳ ai trong tình huống đó cũng làm như tôi mà thôi. Đó là bản năng của một người cha. Tôi cũng có 2 cô con gái, 1 đứa 8 tuổi, 1 đứa 5 tuổi. Tôi cũng sẽ làm như vậy với con của mình”, anh Simmonds khiêm tốn phát biểu trước truyền thông sau sự kiện.
Được biết, anh Simmonds đã thất nghiệp được khoảng 1 năm và vào cái ngày định mệnh đó, anh đang trên đường tới buổi phỏng vấn cho vị trí bảo trì nhà kho. Song vì hành động cứu sống cậu bé David Zamara, 9 tháng tuổi, con trai chị Maria, anh Simmonds đã bỏ lỡ chuyến tàu cần lên và không tới được buổi phỏng vấn như đã hẹn.
Ngay sau sự cố, cậu bé David đã được đưa tới bệnh viện trường đại học Brookdale để điều trị các vết thương ở mặt và đầu, còn tin tức và hình ảnh của Simmonds cũng đã xuất hiện trên khắp các phương tiện truyền thông. Vô số lời mời làm việc đã được gửi tới anh Simmonds và cuối cùng anh đã nhận được công việc toàn thời gian đúng như mong đợi.
Người đã nhận anh vào làm việc cho biết: “Với một người đàn ông tử tế và có trách nhiệm như vậy, chúng tôi không cần phải suy nghĩ gì nhiều. Chúng tôi rất vinh dự khi được mời anh ấy về làm việc”.
Trong khi đó, người cha của 2 cô con gái thì khiến giới truyền thông phải bật cười khi vô tư nói: “Chính cậu bé ấy đã cho tôi công việc này”.
Đứng giữa ranh giới sinh_tử (cứu sống cậu bé nhưng chẳng may đoàn tàu lao tới nhanh hơn dự đoán), không phải ai cũng đưa ra được quyết định một cách nhanh chóng. Sẽ có người phân vân vài giây, và sự phân vân ấy có thể lấy đi mạng_sống của đứa trẻ. Hoặc có người thờ ơ, lo sợ mình sẽ gặp tai hoạ, và sự lãnh đạm đó cũng có thể khiến cậu bé 9 tháng tuổi ra đi mãi mãi.
Không phải ai cũng sẵn sàng liều_mạng và bỏ qua cơ hội có được công việc sau 1 năm thất nghiệp như Delroy Simmonds. Tôi gọi đó là bản năng của người lương thiện.
Delroy Simmonds cứu sống cậu bé 9 tháng tuổi không phải để lên báo đài, để được nổi tiếng hay có được một công việc tốt, mà là phản xạ tự nhiên của một người tốt, bởi việc tốt là để làm, không phải để tính toán.
Trần Phong ( ĐKN)