Cụ bà 82 tuổi lái máy bay sau 30 năm “rửa tay gác kiếm”: Không giới hạn bản thân, bạn sẽ tìm thấy cho mình một bản ngã khác rực rỡ hơn

13

Hơn hai mấy tuổi đầu nhưng lại sống cuộc sống của người tám mấy tuổi, tự khóa cuộc sống của mình lại rồi cũng tự tay ném chiếc chìa khóa ra phía xa. Đợi tới khi ngoảnh đầu lại, liệu bạn có cảm thấy tiếc nuối và hối hận? Nếu dám nỗ lực, liệu bạn có thể có một cuộc sống khác?

Cách đây không lâu, một cụ bà 82 tuổi có tên Miêu Hiểu Hồng ở Trung Quốc đã một lần nữa lái máy bay, cất cánh lên bầu trời xanh sau 30 năm.

Vì muốn hoàn thành nhiệm vụ bay, bà Hồng hàng ngày vẫn không ngừng luyện tập, “mỗi ngày đi bộ 3000 bước, ngoài ra vẫn chăm chỉ luyện cánh tay để thích ứng với yêu cầu bay.”

Cuối cùng, với sự đồng hành của người hướng dẫn trên máy bay, bà Hồng đã hoàn thành chuyến bay kéo dài 40 phút, bà cũng hoàn thành một cách độc lập các thao tác như quay đầu, leo dốc và xuống dốc.

Cũng giống như bà nói: “Tôi 82 tuổi vẫn có thể lái máy bay, các bạn trẻ như các bạn lại càng có thể bay, mà nhất định còn bay tốt hơn tôi.”

Cụ bà 82 tuổi một lần nữa “cất cánh lên bầu trời”: không giới hạn bản thân, sống sảng khoái biết bao nhiêu!

Cụ bà 82 tuổi có tên Miêu Hiểu Hồng ở Trung Quốc đã một lần nữa lái máy bay, cất cánh lên bầu trời xanh sau 30 năm

Bà hi vọng có thể dùng hành động của mình để khích lệ càng nhiều người hơn, cổ vũ họ dũng cảm đi làm những điều mà mình muốn.

Ấy vậy mà trong cuộc sống của chúng ta, có rất nhiều người dù tuổi đời còn rất trẻ nhưng đã mất đi sự tò mò và mong muốn tìm hiểu về thế giới.

Hơn hai mấy tuổi đầu nhưng lại sống cuộc sống của người tám mấy tuổi, tự khóa cuộc sống của mình lại rồi cũng tự tay ném chiếc chìa khóa ra phía xa.

Đợi tới khi ngoảnh đầu lại, liệu bạn có cảm thấy tiếc nuối và hối hận? Nếu dám nỗ lực, liệu bạn có thể có một cuộc sống khác?

“Tôi 82 tuổi vẫn có thể lái máy bay, các bạn trẻ như các bạn lại càng có thể bay, mà nhất định còn bay tốt hơn tôi.”

01

Tuổi tác chưa bao giờ là con hổ cản đường

Nhà tư tưởng người Pháp Jean-Jacques Rousseau trong cuốn “Khế ước xã hội” đã nói: “Con người sinh ra tự do, nhưng ở đâu cũng bị gông cùm. Thứ khóa con người lại, thực ra chính là bản thân họ.”

Nghĩ mà xem, bạn ở tuổi 70 đang nhảy ở quảng trường công viên, hay đang nằm trên giường bệnh. Vì lựa chọn khác nhau, nên những gì gặp phải cũng đều khác nhau.

Gần đây, một cụ bà 77 tuổi người Anh đã lập kỷ lục mới về các chuyến đi vòng quanh thế giới, bắt đầu từ ngày 3/10 năm ngoái, bà đã một mình đến Victoria, Canada trong 320 ngày.

Trong suốt cuộc hành trình, bà đã một mình chống chọi với mọi loại thời tiết xấu mà không cần nhờ đến sự trợ giúp nào, cuối cùng trở thành nhà lữ hành vòng quanh thế giới không bị gián đoạn lớn tuổi nhất thế giới.

Trả lời phỏng vấn, bà nói: “Nhìn mép tàu mà xem, chúng đã hư hỏng nhiều rồi”.

Rất khó có thể tưởng tượng được những gì bà đã một mình trải qua trong suốt 320 ngày ấy, tuổi già, sự cô đơn, thời tiết xấu và những khó khăn không thể tưởng tượng được khác.

Ngày hành trình kết thúc, bà lão cầm giấy chứng nhận, nở nụ cười tươi roi rói.

Dù đã 77 tuổi, nhưng ở bà, ta thấy được một trái tim dũng cảm, một sự kiên trì đáng kinh ngạc, một tinh thần vượt lên khó khăn mạnh mẽ, bà xứng đáng là tấm gương để chúng ta học hỏi.

Tôi đọc được một bình luận nhói lòng rằng: “Không biết ở tuổi đấy, tôi đang làm gì nữa.”

Thử tự hỏi xem, liệu có được bao nhiêu người có thể một mình cầm lái một con thuyền vượt qua một hành trình dài như vậy, huống chi là một người đã 77 tuổi?

Chúng ta trong thực tế, có những người đã từ bỏ mình từ quá sớm, tự dán lên mình một cái mác, tuổi nào thì làm việc nào, còn chưa chịu bắt đầu đã tự mình lựa chọn từ bỏ.

Nhưng đời người ngắn ngủi, có thể sống theo ý mình, chuyện đó vui biết bao.

Tuổi tác không nên trở thành giới hạn của cuộc đời của chúng ta, nếu có thể, hãy cứ làm việc mà mình muốn.

Trong khoảng thời gian tươi đẹp nhất, sống cho ra một cuộc đời huy hoàng nhất!

Cụ bà 77 tuổi người Anh đã lập kỷ lục mới về các chuyến đi vòng quanh thế giới, bắt đầu từ ngày 3/10 năm ngoái, bà đã một mình đến Victoria, Canada trong 320 ngày

02

Không giới hạn bản thân, bạn mới có thể gặp được một phiên bản khác của mình

Trong một bài thuyết giảng của TED có tên “Đừng đặt ra giới hạn cho cuộc đời của mình” có nói rằng, phần lớn mọi người đều cho rằng mình không biết vẽ, họ bị suy nghĩ của mình trói buộc, từ đó hoài nghi năng lực và thiên phú của mình.

Người thuyết giảng nhắc tới hai điều: khi bắt đầu học vẽ, điều đầu tiên là buông bỏ suy nghĩ cố hữu, thứ hai là cứ làm thôi.

Trên thực tế, chúng ta ai cũng đều biết vẽ cả, chỉ là mỗi người sẽ có một phong cách vẽ và những ưu khuyết điểm riêng. Khi thử phá bỏ giới hạn nội tâm, không đặt cho mình một cái mác nào đó quá sớm, lựa chọn đi hành động, bạn sẽ phát hiện ra một khả năng khác.

Một ví dụ đáng ngạc nhiên cũng được chia sẻ trong video: dạy vẽ cho một số tình nguyện viên và những người bị mất ngôn ngữ sau đột quỵ. Mặc dù các họ gặp khó khăn trong việc đọc, nói và hiểu, nhưng kết quả là họ đều vẽ rất tốt.

Trên thực tế, tiềm ẩn trong mỗi chúng ta những khả năng vô hạn, đó là một kho báu cần được khám phá, những gì còn thiếu chỉ là bước khởi đầu.

Cũng giống như một học giả từng nói: “Đời người, chỉ cần còn một tia hi vọng, thì vẫn còn vô vàn những khả năng.”

Mặc dù chúng ta mỗi ngày sẽ lại có những suy nghĩ khác nhau, cảm thấy bản thân không làm được một số việc nào đó, nhưng bạn cũng có thể thay đổi tư duy của mình, thử đi thử thách mình một chút.

Haruki Murakami từng nói: “Trái tim của một vài người là nhà tù khiến người ta tuyệt vọng nhất trên thế giới.”

Là họ tự đẩy mình vào chứ không ai bắt ép họ, là họ tự khóa cửa tù lại rồi cũng tự tay ném chiếc chìa khóa ra bên ngoài.

Chúng ta nên phá bỏ sự gò bó của trái tim, nên thử thách nhiều hơn.

Tuổi tác cao không thể trở thành thứ ngăn cản bước đi của chúng ta, không ngừng học hỏi thêm những kiến thức mới, tiếp xúc với sự vật sự việc mới, luôn giữ cho mình một trái tim tò mò với thế giới.

Bà Nguyệt Lượng, 74 tuổi, người Trung Quốc biết 11 thứ tiếng, giao tiếp trôi chảy với người nước ngoài không chút áp lực. Bà bắt đầu học từ năm 50 tuổi, bà không hề vì tuổi tác mà từ bỏ, để rồi sống ra một cuộc đời rực rỡ khác.

Một cụ bà khác 60 tuổi mới biết chữ, sau khi biết chữ đã tập tành viết lách, hiện tại là một nhà văn khá có tiếng ở Trung Quốc.

Bà còn có một ước mơ nho nhỏ đó là trước 90 tuổi, bà muốn trở thành một họa sỹ. Thông qua nỗ lực, bà đã sống ra được cuộc sống mà mình tưởng tượng.

Bà còn có một ước mơ nho nhỏ đó là trước 90 tuổi, bà muốn trở thành một họa sỹ. Thông qua nỗ lực, bà đã sống ra được cuộc sống mà mình tưởng tượng.

Thực ra chúng ta cũng có thể, chỉ là chúng ta để nội tâm của mình bị giam cầm bởi những suy nghĩ định tính.

Khi bạn bắt đầu thử đi hành động, có thể bạn sẽ bắt gặp được mình ở phiên bản rạng rỡ hơn.

Tạo ra càng nhiều khả năng, tương lai sau này cũng càng trở nên rực rỡ nhiều màu sắc hơn.

03

Một cuộc sống ý nghĩa, bắt đầu từ việc không giới hạn bản thân

Tâm lý học có một cụm từ gọi là “tự giới hạn bản thân”. Cái gọi là giới hạn bản thân đề cập đến một hành vi phòng thủ mà một người thiết kế ra trước để chống lại nguy cơ thất bại.

Tự giới hạn bản thân giống như tự đào cho mình một cái hố, hành vi này tuy có thể giúp bản thân tránh xa được cảm giác thất vọng, duy trì cảm giác giá trị, nhưng nó đồng thời cũng tước đoạt đi cơ hội chạm tay vào thành công của chúng ta.

Chúng ta luôn bị mắc kẹt trong những quy tắc vô hình, khó có thể tiến về phía trước.

Trong 18 năm qua, vợ chồng ông bà Cốc Hướng Đông và Cao Chí Hiệp, 72 tuổi ở Thẩm Dương, Trung Quốc đã dành phần lớn thời gian của mình ở trên đường. Kể từ khi người vợ xuất viện vì bệnh ung thư, họ quyết định sẽ cùng nhau đi du lịch, tới nay đã tròn mười tám năm.

Hai người họ tay trong tay đi du lịch khắp nơi trên thế giới, và sống theo một phong cách khác ở độ tuổi của mình.

Trong suốt cuộc hành trình, họ đã khéo léo biến chiếc xe van thành ngôi nhà của mình, trải qua những vụ lật xe ly kỳ, thậm chí thử thách với những dự án khó… Nhưng từ đầu đến cuối, họ đều luôn rất vui vẻ.

Ông Cốc nói: “Chỉ cần tôi còn có thể lái xe, còn có thể đi đường, tôi vẫn sẽ tiếp tục đồng hành cùng bà ấy.”

Vợ chồng ông bà Cốc Hướng Đông và Cao Chí Hiệp, 72 tuổi ở Thẩm Dương, Trung Quốc đã dành phần lớn thời gian của mình ở trên đường trong 18 năm qua

Cũng giống như trong “Cuộc đời không giới hạn” có nói: “Không tự giới hạn bản thân là một niềm tin vô cùng quan trọng trong đời người! Ai cũng có quyền đi sống một cuộc đời không bị dán nhãn hay giới hạn. Đừng vì sự giới hạn người khác đặt ra cho bạn mà không dám bước về phía trước.”

Họ không vì tuổi tác mà giới hạn bản thân, đối mặt trực tiếp với khó khăn, không ngừng thử thách bản thân, sống một cuộc sống thi vị hơn ở độ tuổi của mình.

Có một câu hát như này: “Trong một khoảng khắc, tồn tại 100 vạn khả năng.”

Bạn không đi thử, đến một cái cũng không có.

Quá khứ tuy không thể thay đổi, nhưng tương lai lại nằm trong tay chính mình. Bất kể là khi nào, cũng đừng đánh mất đi dũng khí không ngừng tiến về phía trước.

Ý nghĩa cuộc sống nằm ở việc không ngừng đi tìm kiếm, đi phát hiện ra một bản thân ưu tú hơn.

Ở độ tuổi đẹp nhất, hãy giữ lấy cho mình một trái tim không ngừng tò mò về thế giới, phá bỏ giới hạn, trải nghiệm thế giới muôn màu, sống cho hết mình, không uổng phí năm tháng!

SHARE