Muốn biết nguyên nhân tại sao cuộc đời bạn luôn không thuận lợi, sự nghiệp chưa thăng tiến, xem xong 3 câu chuyện này sẽ rõ

12

Thiện và ác trên đời đôi khi rất khó phân biệt, vì vậy đừng bao giờ chủ quan dùng bề nổi để đánh giá mọi việc, cũng đừng dễ dàng tùy tiện phán xét người khác.

Câu chuyện 1: Nghĩ xấu về người khác quá nhiều

Có những người vô cùng xui xẻo, sống mới nửa đời đã gặp vô vàn loại người xấu. Nhưng nếu họ tin rằng trên đời chỉ toàn người xấu, vậy cái ý nghĩ “vơ đũa cả nắm” đó rất có thể sẽ khiến họ phải sống bất hạnh cả đời.

Có một người phụ nữ độc thân mới chuyển đến, thấy bên cạnh mình là một gia đình nghèo, trong nhà chỉ có góa phụ và hai đứa con thơ dại.

Một đêm nọ, khu vực đó bị mất điện, người phụ nữ đang chuẩn bị thắp nến thì nghe thấy tiếng người gõ cửa.

Sau khi hỏi dò mấy câu, cô ta phát hiện ra người gõ cửa là đứa trẻ hàng xóm bên cạnh, bèn mở cửa ra xem. Cậu bé lo lắng hỏi người phụ nữ:

“Cô ơi, trong nhà cô có nến không ạ?”

Nghe tiếng đứa bé hỏi, người phụ nữ thầm nghĩ: “Chắc không phải nhà bọn họ nghèo đến nỗi không có cả nến để xài chứ? Vậy bây giờ chắc chắn muốn gõ cửa nhà cô để mượn nến rồi. Bọn họ nghèo như vậy, lỡ cô cho mượn rồi, thế nào sau này họ cũng quen thói đến mượn đồ mãi thì sao?”

Nghĩ như vậy, người phụ nữ trầm giọng đáp: “Không có!”

Tuy nhiên, khi cô ta đang chuẩn bị đóng cửa thì cậu bé liền vui vẻ nói: “Con biết ngay trong nhà cô không có đèn mà!” Nói xong, liền cầm hai cây nến giơ lên đưa cho người phụ nữ kia:

“Mẹ và con sợ cô sống một mình không có đèn sẽ sợ, nên con mang cho cô hai cây đèn cầy này ạ.” Cậu bé đưa đồ xong liền đi trở về.

Lúc này, người phụ nữ kia vô cùng xấu hổ và tự trách, nghĩ tại sao bản thân lại có thể suy đoán ác ý như vậy. Hành động của mẹ con nhà bên khiến cô ta cảm động rơi lệ, đồng thời âm thầm dặn lòng sau này phải hành xử đúng mực, không được tùy tiện dùng ác ý suy đoán về người khác nữa.

Câu chuyện hai: Đa số người đều nghĩ đến thành công, nhưng ít ai thực sự bắt tay vào làm và kiên trì đến cùng

Ở một thị trấn nhỏ, trời đã lâu không có mưa khiến cây trồng ở địa phương bị thiệt hại nặng nề. Vì vậy, mục sư đã tập hợp mọi người lại với nhau và chuẩn bị tổ chức một buổi cầu nguyện để cầu mưa trong nhà thờ.

Lúc này trong đám đông có một bé gái, vì thân hình cô bé nhỏ nhắn nên hầu như không có ai nhìn thấy bé. Tuy nhiên, vì để cầu nguyện mưa mau tới, bớt nắng hạn, cô bé cũng đã đến buổi cầu nguyện.

Trong buổi lễ, vị linh mục bất chợt chú ý đến thứ mà cô bé mang theo, vì vậy hào hứng chỉ vào cô bé, đứng trên bục và nói với giọng đầy vui mừng: “Cô bé đó thật khiến tôi cảm động!” Mọi người theo hướng chỉ tay của mục sư, cuối cùng đồng loạt phát hiện ra cô bé nhỏ nhắn trong biển người.

Mục sư tiếp tục nói: “Hôm nay, chúng ta đến đây để cầu mưa, nhưng trong cả nhà thờ, chỉ mỗi mình cô bé là người duy nhất mang ô tới!” Mọi người nghe vậy liền nhìn kĩ hơn và phát hiện chiếc ô màu đỏ được để cạnh cô bé. Lúc này, mọi người mới bình tĩnh lại, cả đám người vui vẻ hoan hô và trào dâng những giọt nước mắt mừng rỡ.

Chúng ta vẫn luôn biết: Suy nghĩ và hành động thường không giống nhau. Nhưng dù thế nào đi nữa, khi chúng ta có kế hoạch và ý tưởng, chúng ta cần phải đưa nó ra thực tiễn.

Vì sao?

Vì cho dù bạn nghĩ có hay đến đâu đi nữa, nếu bạn không làm, mọi thứ đều trở nên vô dụng, bạn sẽ không nhận được bất kì giá trị gì.

Câu chuyện 3: Những gì mắt thấy chưa chắc đã đúng sự thật

Một chiếc tàu du lịch gặp tai nạn, bị đắm tàu. Trên tàu có một cặp vợ chồng, cố gắng hết sức cuối cùng cũng bơi được đến xuồng cứu sinh, nhưng lúc này trên thuyền chỉ còn một chỗ ngồi duy nhất. Nếu cố chấp thêm người rất có thể sẽ phát sinh thảm họa mới.

Lúc này, người đàn ông không ngần ngại đã leo lên xuồng cứu sinh, bỏ mặc người phụ nữ trong làn nước lạnh giá.

Người phụ nữ kia nhìn theo chiếc xuồng cứu sinh đã trôi đi cùng dòng nước, hét lên một câu với người đàn ông…

Bạn nghĩ người phụ nữ đó đã hét lên điều gì?

“Tao hận mày? Thứ đàn ông vô tình bạc nghĩa?”

“Đúng là tôi mù rồi mới lấy người như anh ta?”

“Anh chết không được yên thân đâu. Tôi có làm quỷ cũng không tha cho anh?”

Thực ra đó đều là những suy nghĩ của chúng ta. Đa số mọi người đọc xong đều cảm thấy tức giận, bất bình… Nhưng nếu bạn thực sự nghĩ như vậy, vậy bạn thực sự nhìn đời bằng đôi mắt quá “chủ quan” rồi.

Cuộc sống luôn đầy rẫy những khúc quanh, dù có tận mắt chứng kiến đi nữa cũng chưa chắc điều đó là sự thật. Xung quanh chúng ta luôn có những tình tiết và sự thật mà không ai lường trước được.

Tiếp tục câu chuyện, người phụ nữ nọ đã tử vong sau khi vùng vẫy nửa tiếng đồng hồ trong làn nước lạnh giá, còn người đàn ông được xuồng cứu đã về quê, nhìn thấy con gái bé nhỏ mà khóc không thành tiếng. Tiếp đó, một mình anh ta “gà trống nuôi con” bằng đủ nghề gian khổ.

Nhưng sau khi cô con gái lớn lên, nghe được “tin xấu” về cha, cô đã gặng hỏi cha mình nhiều lần về cái chết của mẹ như thế nào. Cô luôn chờ đợi một đáp án từ chính miệng ông, còn người cha thì mãi không hồi đáp. Chính vì vậy, cô con gái càng ngày càng chán ghét cha của mình, thậm chí quan hệ đôi bên còn ngày càng xấu đi.

Nhiều năm sau, người cha qua đời vì bạo bệnh, khi người con gái thu dọn đồ đạc, đã tìm thấy cuốn nhật ký mà cha mình viết cách đây 30 năm.

Thì ra vào thời điểm bố mẹ đi du lịch, mẹ cô đã mắc bệnh nan y. Vào lúc đó, nếu giao vị trí còn trống duy nhất trên xuồng cứu sinh cho mẹ cô, bà ấy cũng sẽ không qua khỏi vì bệnh nặng, và đứa con gái là cô nhất định sẽ mồ côi, không nơi nương tựa.

Người mẹ chấp nhận hi sinh, người cha dù đau lòng vẫn phải cố gắng nhẫn tâm bỏ mặc vợ. Ông viết trong nhật kí rằng: “Anh muốn cùng em chìm xuống đáy biển. Nhưng anh biết anh không thể, vì con gái, anh chỉ đành để em lại một mình dưới đáy biển sâu.”

Thiện và ác trên đời đôi khi rất khó phân biệt, vì vậy đừng bao giờ chủ quan dùng bề nổi để đánh giá mọi việc, cũng đừng dễ dàng tùy tiện phán xét người khác.

Có những người thích chủ động thanh toán, không phải vì trong thẻ của họ dư dả tiền, mà vì họ quan trọng tình bạn hơn tiền bạc. Những người sẵn sàng chủ động làm việc nhiều hơn đồng nghiệp khác không phải vì họ ngốc, mà vì họ hiểu rõ trách nhiệm của mình.

Người luôn xin lỗi trước chưa chắc đã vì họ sai, mà vì họ biết trân trọng người xung quanh. Những người sẵn sàng giúp đỡ bạn cũng không phải vì họ nợ bạn, mà vì họ xem bạn là người bạn thực sự…

Khi gặp chuyện không vui, chỉ cần tâm trạng cải biến, thế giới cũng sẽ đổi khác. Khó khăn nào cũng có thể xoay chuyển, tùy thuộc vào cách chúng ta nghĩ gì!

SHARE