Chúng ta đang trưởng thành cùng năm tháng, lớn lên với thời gian và vì vậy lĩnh ngộ thêm nhiều triết lý cuộc sống. Thời gian đúng là người thầy tốt nhất giúp chúng ta hiểu ra nhiều chân lý và tích lũy được nhiều kinh nghiệm.
(01)
Tôi hỏi thời gian: “Làm sao mới có thể giữ được bạn?”
Thời gian nói cho tôi biết: “Cuộc sống là một quá trình đến thì khóc, nên hãy ra đi với nụ cười.”
Tôi từng nhìn thấy đâu đó một vài dòng cảm thán nhân sinh thế này:
“Sinh mệnh như chiếc lá, có xanh có khô, đó là tất yếu.
Thanh xuân như một bông hoa, có nở có tàn, đó là tự nhiên.”
Đời người như chiếc lá, xanh tươi là tuổi trẻ, héo tàn là tuổi già.
Phàm là người đều phải đi trên con đường từ trẻ hóa già, không ai giữ được tuổi thanh xuân vĩnh viễn, cũng không ai níu giữ được thời gian.
Nhưng bạn thực sự không phải lo lắng về điều đó, bởi vì mọi thứ bạn có được ngày hôm nay đều đến từ chính bản thân bạn ngày hôm qua.
Mỗi đoạn đường bạn đi qua, những người bạn yêu thương, mọi việc bạn làm đều được thời gian ghi lại.
Bạn chỉ cần giữ vững trái tim, làm những điều mình thích, yêu những gì bạn yêu. Việc còn lại hãy để thời gian cho bạn câu trả lời xứng đáng.
(02)
Tôi hỏi thời gian: “Làm sao mới có thể không lãng phí bạn?”
Thời gian nói cho tôi biết: “Hãy tận hưởng cuộc sống trong tầm với, đừng chừa lại những gì tốt đẹp sau cùng, bởi vì đời người quá vô thường.”
Có người mua một hộp lê, trời quá nóng khiến lê trong hộp bị hỏng dần. Nhưng mỗi ngày, người đó chỉ dám lấy những trái lê xấu nhất ra ăn.
Cho đến khi những trái lê xinh đẹp lúc trước cũng bị hỏng thì người đó mới bắt đầu tiếc nuối.
Cuộc sống cũng giống như việc chúng ta ăn một quả lê, nếu chúng ta luôn mãi không nỡ ăn trái ngon nhất, vậy chúng ta chỉ có thể ăn những trái vừa xấu vừa dở.
Nó đồng nghĩa với việc: Nếu bản thân bạn không chịu đối xử tốt với mình, cứ luôn trông đợi vào việc người khác sẽ đem đến điều tốt đẹp cho mình, vậy bạn nhất định sẽ có ngày thất vọng. Bởi vì dù sao cuộc đời là của mình, dù là người thân, gia đình, bạn bè, vợ chồng đi nữa, cũng không thể đảm bảo 100% sẽ ở bên bạn và đối xử tốt với bạn trọn đời được.
Cuộc đời này chỉ có một, thời gian cũng không thể quay lại, đừng để bản thân sống với quá nhiều sự chịu đựng và nuối tiếc.
Một đời không dài nên bạn phải dành nhiều thời gian cho những việc xứng đáng, người xứng đáng.
(03)
Tôi hỏi thời gian: “Cả đời này làm sao mới được xem là thành công?”
Thời gian nói cho tôi biết: “Sức khỏe tốt mới là tiền vốn lớn nhất.”
Tôi thực sự thích câu nói này: “Gà gáy trời sẽ sáng, gà không gáy trời cũng sẽ sáng.”
Trời có sáng hay không, không hề phụ thuộc vào việc gà gáy, quan trọng là ai thức dậy khi đó. Người tỉnh dậy được vui vẻ vì sống thêm một ngày, người không tỉnh được nữa thì đã qua một đời.
Người trưởng thành luôn mang nặng gánh nặng tiền bạc, nhưng nên nhớ cái chúng ta nỗ lực dành lấy không phải tiền nhiều tiền ít, mà là ai có thể sống hạnh phúc và sống thọ hơn.
Nếu hôm nay bạn đánh đổi mạng sống lấy tiền, ngày mai rất có thể bạn phải dùng tiền đổi mệnh rồi!
Có sức khỏe thì cuộc sống mới chất lượng, mới kéo dài được!
(04)
Tôi hỏi thời gian: “Làm thế nào mới nhận ra ai là tri kỷ?”
Thời gian nói cho tôi biết: “Thời gian soi rõ nhân tâm, năm tháng sáng tỏ nhân phẩm.”
Tục ngữ có câu: “Đường dài mới biết sức ngựa, việc lâu mới thấy lòng người.”
Muốn làm quen một người, ta có thể dùng 1 phút, nhưng muốn hiểu rõ một người, phải trải qua năm tháng mới thấu rõ được.
“Bạn đúng nghĩa” sẽ không cần gặp nhau hẹn ăn nhậu hằng ngày. Dù mất liên lạc đã lâu vẫn sẽ nhớ về nhau.
Dù không thường xuyên nói chuyện, khi đối phương gặp chuyện, họ sẽ lo lắng và vội vàng xuất hiện để giúp đỡ.
Vì vậy, bạn không việc gì phải tự làm khó mình. Người có thể đồng hành cùng bạn đến cuối đường chính là tri kỷ đời này của bạn.
(05)
Tôi hỏi thời gian: “Làm thế nào để chúng ta thoát khỏi tình trạng khó khăn?”
Thời gian nói cho tôi biết: “Chẳng có khó khăn nào không thể vượt qua, chỉ có những người không thể vượt qua.”
Bạn từng xem qua câu chuyện này chưa?
Thần tình yêu và ác quỷ cùng đến nhân gian.
Vào mùa xuân, họ cùng nhau di dạo chơi trong vườn hoa.
Thần tình yêu nói: “Ồ! Đúng là một cảnh đẹp, bách hoa rực rỡ!”
Ác quỷ tiếp lời: “Đẹp cái gì mà đẹp! Nhìn kìa, dưới hoa có gai!”
Đến mùa hè, họ lại cùng nhau tham quan núi rừng.
Thần tình yêu nói: “Woa, Cảnh đẹp tuyệt vời, cây xanh bóng mát!”
Ác quỷ khó chịu: “Đẹp? Trên cây có cả sâu kìa!”
Sang mùa thu, họ đổi sang du lịch vùng nông thôn.
Thần tình yêu nói: “Xem kìa, thật là một mỹ cảnh thấm đậm niềm vui, thế giới của lúa vàng!”
Ác quỷ cười lạnh lùng: “Vui mới lạ, màu vàng là thứ màu tượng trưng cho sự khô héo.”
Cuối mùa đông, họ quyết định đến sa mạc.
Thần tình yêu nói: “Ha ha, trái đất thật sạch đẹp, một màu tuyết trắng.”
Ác quỷ: “Hừ, Nhưng dưới tuyết chỉ toàn thứ cát dơ bẩn đấy thôi.”
Vì thế, thượng đế đã để thần tình yêu ở trên trời, còn ác quỷ bị đưa xuống địa ngục.
Rõ ràng là cùng một phong cảnh, nhưng nếu bạn ôm tâm lý khác nhau để đối xử với nó, vậy kết quả bạn nhận được nhất định cũng sẽ khác nhau.
Cuộc sống cũng giống như điện tâm đồ, thăng trầm đã trở thành quy luật hiển nhiên.
Vì vậy, khi gặp khó khăn, hãy điều chỉnh tốt tâm lý. Ngược lại, khi đứng trên vị trí cao cũng không được quá kiêu ngạo, tự mãn.
(06)
Tôi hỏi thời gian: “Làm sao mới xem là sống hạnh phúc?”
Thời gian nói với tôi: “Buông tay đúng lúc là liều thuốc chữa khỏi nhiều thứ.”
Nhà văn Điền Duy từng viết trong cuốn sách “Hoa điền ban mẫu” của mình là:
“Người sống trên đời, thấy hối hận là bình thường, cô đơn là bình thường. Chúng ta sinh ra để nếm trải “ngọt bùi cay đắng” của thế gian, để thấy được sự thay đổi của vô thường.”
Cuộc sống chính là một cuộc phiêu lưu không lường trước được, vô thường là quy luật trên đời.
Hạnh phúc hay không phải xem cách bạn nhìn nhận về nó.
Mọi thứ trong quá khứ đều là phần mở đầu, mỗi chặng đường trong hành trình này sẽ càng thêm rực rỡ hơn khi bạn thực sự thấu hiểu.
Chính vì vậy, hãy luôn sống là chính mình, trân trọng những gì đang có!