Nam ca sĩ cho biết anh về nước từ tháng 9/2020. Năm nay, Bằng Kiều đón Tết ở Việt Nam.
Bằng Kiều tự nhận anh là ca sĩ lười chạy show nhất Việt Nam bởi chỉ cần cảm thấy mệt, lịch trình quá dày, anh sẽ không nhận lời. “Một phần do tôi suy nghĩ duy tâm, một phần do tôi may mắn, không bị đè nặng bởi cơm áo gạo tiền”, giọng ca Trái tim bên lề tâm sự.
“Tôi sống chậm, lười chạy show”
– Năm 2020 của anh như thế nào?
– Năm qua dịch bệnh ảnh hưởng nhiều đến công việc của nghệ sĩ. Ở Mỹ, mọi hoạt động dường như đều đóng băng.
Thời gian đầu nghỉ ở nhà vì dịch, tôi tìm niềm vui với vườn tược, cây cối và sửa nhà. Đó cũng là thời gian hiếm hoi tôi được quây quần bên mẹ và các con nhiều.
Trước đó, công việc liên tục, đòi hỏi mình di chuyển nhiều nên hiếm có thời gian cho người thân. Tuy nhiên, ở nhà một thời gian, hệ thống làm việc trong mình thôi thúc, bản thân cảm thấy bị tù túng, muốn được đứng trên sân khấu biểu diễn.
Tôi về Việt Nam từ tháng 9/2020. Thời gian qua, Nhà nước đã làm rất tốt công việc phòng chống dịch bệnh. Nhờ đó, tôi và anh em nghệ sĩ vẫn được đi biểu diễn. Tôi mong dịch bệnh sớm bị đẩy lùi để cuộc sống trở về trạng thái bình thường.
Bằng Kiều đón Tết ở Việt Nam sau 20 năm.
– Năm nay về Việt Nam, anh dự định đón Tết ra sao?
– Lần đầu về quê đón Tết sau 20 năm, tôi chưa biết sẽ như thế nào. Nhưng chắc chắn tôi về quê nội. Tôi và các anh chị em hẹn hò nhau đi tảo mộ, đón Tết bên nhau, cùng đi thăm họ hàng. Tôi quyết định Tết này phải dành thời gian cho anh chị em nhiều hơn.
Về nước, tôi được thỏa mãn việc đi hát nhưng lại phải xa mẹ, các con. Trong thời dịch bệnh, ai cũng phải lựa chọn. Thực ra, các cháu cũng lớn, hiểu chuyện, biết bố về Việt Nam biểu diễn. Hàng ngày, tôi vẫn trò chuyện với các con nên không có cảm giác xa cách.
– Ký ức về ngày Tết ở nơi xứ người của anh thế nào?
– Tôi sống ở bang California, nơi có đông đảo người Việt sinh sống nên không khí đón Tết ở đây khá náo nhiệt. Tôi có thể mua sắm được hầu hết món đồ truyền thống để chuẩn bị cho năm mới.
Vào ngày đầu năm, cả gia đình tôi mặc áo dài, chụp ảnh và đi thăm một số người thân. Tôi thường cùng mẹ chuẩn bị mâm cơm tất niên với cháo, gỏi vịt, chả lụa…
Tôi luôn kể với các con những ngày đón Tết ở Hà Nội, được bố mẹ đưa đi chúc Tết, đi xin chữ ngày đầu năm ở Văn Miếu – Quốc Tử Giám. Tôi muốn các con dù sống ở Mỹ vẫn hiểu được phong tục tập quán của người Việt.
Bằng Kiều dự định đón Tết bên anh chị em.
– Tết là thời gian ca sĩ chạy show nhiều. Năm nay, anh dành thời gian bên người thân nghĩa là nói không với việc biểu diễn trong dịp Tết?
– Từ trước đến nay, tôi vẫn là người sống tương đối chậm. Tôi sống thiên về gia đình. Dù đi đâu, làm gì vẫn dành cho gia đình nhiều thời gian. Tôi cũng không phải tuýp người làm việc quên mình. Tôi luôn làm việc chừng mực. Nếu cảm thấy mệt, lịch trình các show diễn dày quá, tôi thì sẽ không nhận lời.
Tôi sống duy tâm, nghĩ rằng mỗi người có một khoảng thời gian, giai đoạn được Tổ nghề soi xét, cấp cho một số vốn nhất định. Dùng tất cả trong một lúc hoặc tiêu rải ra trong thời gian dài là lựa chọn của mỗi người. Tôi thích được hát lâu nên ít chạy show, sống khá chậm so với các bạn.
“Tôi thấy mình hát hay hơn trước’
– Nhưng có nhận xét Bằng Kiều về Việt Nam hát nhiều nên giọng không còn phong độ như xưa?
– Đó là ý kiến cá nhân của khán giả, tôi không bình luận. Tôi chắc chắn không ai chạy show ít như tôi. Các ca sĩ ở TP.HCM có lẽ chạy show gấp 10 lần tôi. Có thể tôi thường lựa chọn các chương trình lớn, có quảng bá rộng rãi nên mọi người cảm giác tôi hát nhiều.
Về phong độ, ca sĩ không thể lúc nào hát cũng tốt 100% vì đôi khi bị ốm hoặc bị khản giọng. Ca sĩ gặp chuyện đó thường xuyên. Riêng tôi cảm thấy mình ở hiện tại tốt hơn ngày xưa cả ở trình độ chuyên môn, cảm xúc. Tôi cảm thấy mình hát hay hơn 10-15 năm trước.
Nam ca sĩ tự nhận mình lười chạy show nhất.
– Ở tuổi này anh đi hát mà không đặt nặng tiền bạc?
– Tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc, may mắn khi sống được với nghề và công việc mình yêu thích. Tôi không phải nghĩ đến cơm áo gạo tiền quá nhiều. Lúc nào tôi cũng thấy mình đủ. Với nghề nghiệp, tôi luôn cũng cảm thấy phải học hỏi thêm. Tôi học mỗi ngày, theo nhiều cách khác nhau và không bao giờ ngồi im một chỗ.
– Nếu không đi diễn, cuộc sống ở Việt Nam của anh ra sao?
– Tôi thường xem các chương trình truyền hình, các bạn trẻ có gì hay thì mình học hỏi. Ở tuổi U50, tôi cảm thấy mình vẫn hòa nhập được với họ. Tôi không đóng khung mình vào bất cứ thứ gì. Ngay cả việc học hành bài bản, nắm chắc kỹ thuật cũng là rào cản và cần phá vỡ. Với ca sĩ, kỹ thuật, kiến thức chỉ là bệ đỡ, đẩy tâm lý cảm xúc lên cao.
Hiện nay, tôi cố gắng hoàn thành các sáng tác mới. 20 năm rồi, tôi mới viết lại. Trước đây, tôi nghĩ mỗi người có một nhiệm vụ trong đời sống. Bài hát các nhạc sĩ trẻ viết nhiều lắm và tôi muốn giúp đỡ họ. Tôi thích chia sẻ, chứ không muốn ôm đồm quá nhiều việc. Bây giờ, có nhiều thời gian, chiêm nghiệm nhiều hơn nên tôi muốn viết ca khúc.
– Vừa qua, anh Tuấn Hưng chia sẻ việc tạm dừng ca sĩ một thời gian để tập trung kinh doanh và chăm lo gia đình. Có ý kiến cho rằng ca sĩ bớt yêu nghề hơn khi kinh tế đủ đầy?
– Chẳng có ca sĩ nào giải nghệ khi còn sức khỏe và giọng hát. Tuấn Hưng cũng chỉ là nghỉ ngơi, chăm lo cho gia đình trong một thời gian. Người nghệ sĩ “máu” được biểu diễn lắm. Trừ khi họ không hát được mới phải chịu bỏ nghề thôi. Đã là nghề, nghiệp và niềm đam mê thì không thể bỏ.
Tôi nghĩ Tuấn Hưng có thêm con, gia đình làm kinh doanh nên muốn dừng lại một thời gian, để hỗ trợ vợ. Khi mọi thứ vào guồng chạy, tôi tin Hưng sẽ hát trở lại.