“Một trong những ưu điểm nổi bật của lối sống “lành” đó chính là bản thân ít khi nào khiến người thân yêu bên cạnh cảm thấy mệt mỏi, tổn thương. Ngược lại, họ luôn có xu hướng tìm về bạn, gắn bó với bạn, biết ơn bạn vì đã không làm họ “mất mặt”, khó xử, chồng chất thêm khổ sở”.
Ngày trước, tôi hay chứng kiến cảnh vợ chồng nhà hàng xóm chửi nhau mỗi sáng. Người đàn ông làm công việc liên quan đến bất động sản nên cũng thu về lắm tiền nhiều của, quần quật cả ngày tối về say sưa. Chị vợ thì trẻ trung, xinh đẹp, mặc dù được chồng cung phụng nhưng quá cá tính thành ra hay cãi chồng chem chẻm.
Một lần phát hiện chồng nhắn tin với gái lạ nào đó, chưa rõ đồng nghiệp hay bồ bịch, chị sấn sổ lao đến công ty làm ầm lên. Qua vụ đó, gia đình chị chính thức bước vào thời kỳ “cơm không lành, canh chẳng ngọt” để rồi ai nấy ngột ngạt, ly dị trong chớp nhoáng.
ảnh từ Pixabay
Chị vợ ôm con ra đi với hai bàn tay trắng, ê chề chẳng dám gặp chào ai trong khu phố lấy một tiếng. Vì trong mắt mọi người, chồng chị là người đàn ông hiền lành, giỏi giang, chỉ vì công việc áp lực nên mới hay cằn nhằn chứ thực ra không hề xấu. Còn chị tối ngày chỉ biết ăn diện, tính tình thì hấp tấp, nóng vội.
Hai năm sau ly hôn, người đàn ông ấy tái hôn với một phụ nữ đã qua một đời chồng và đang nuôi con nhỏ. Chị vợ hai lớn hơn anh tới 4 tuổi, hiền lành, dung dị, hay cười. Nhiều lần chồng nặng lời, chị nhịn không cãi, lánh đi chỗ khác. Đi chợ gặp người bán hàng gian manh cân thiếu, chị biết nhưng vẫn đon đả không bóc mẽ dù chỉ nửa lời.
Có lần, tôi hỏi thẳng chị: “Cái gì người ta sai thì mình có quyền nói mà, chị lành quá coi chừng bị người ta chơi xấu đó!”. Chị cười hiền bảo: “Kệ đi em à, nhịn một chút mà đẹp mặt đôi bên. Như chuyện đi chợ bị cân thiếu, người ta buôn bán vất vả không lãi được bao nhiêu nên mới sinh lòng tham. Chị bị thiệt với họ nhưng sẽ có người khác đền đáp lại cho chị, cũng như họ lừa được chị thì sẽ bị lừa ở người khác. Cuộc đời này nhân quả có đủ, mình cứ sống lành, kiểu gì cũng sẽ được hạnh phúc”.
Chị vợ ôm con ra đi với hai bàn tay trắng, ê chề chẳng dám gặp chào ai trong khu phố lấy một tiếng. Vì trong mắt mọi người, chồng chị là người đàn ông hiền lành, giỏi giang, chỉ vì công việc áp lực nên mới hay cằn nhằn chứ thực ra không hề xấu. Còn chị tối ngày chỉ biết ăn diện, tính tình thì hấp tấp, nóng vội.
Hai năm sau ly hôn, người đàn ông ấy tái hôn với một phụ nữ đã qua một đời chồng và đang nuôi con nhỏ. Chị vợ hai lớn hơn anh tới 4 tuổi, hiền lành, dung dị, hay cười. Nhiều lần chồng nặng lời, chị nhịn không cãi, lánh đi chỗ khác. Đi chợ gặp người bán hàng gian manh cân thiếu, chị biết nhưng vẫn đon đả không bóc mẽ dù chỉ nửa lời.
Có lần, tôi hỏi thẳng chị: “Cái gì người ta sai thì mình có quyền nói mà, chị lành quá coi chừng bị người ta chơi xấu đó!”. Chị cười hiền bảo: “Kệ đi em à, nhịn một chút mà đẹp mặt đôi bên. Như chuyện đi chợ bị cân thiếu, người ta buôn bán vất vả không lãi được bao nhiêu nên mới sinh lòng tham. Chị bị thiệt với họ nhưng sẽ có người khác đền đáp lại cho chị, cũng như họ lừa được chị thì sẽ bị lừa ở người khác. Cuộc đời này nhân quả có đủ, mình cứ sống lành, kiểu gì cũng sẽ được hạnh phúc”.
Cuộc đời này nhân quả có đủ, mình cứ sống lành, kiểu gì cũng sẽ được hạnh phúc (ảnh minh hoạ: pixabay).
Nghe chị nói mà tôi gật gù vì thấy có lý quá chừng. Chị ôn hòa như vậy bảo sao người đàn ông kia không yêu thương và cưới liền mặc khoảng cách tuổi tác, hay chuyện chị đã từng có một đời chồng. Và đến bây giờ sau chục năm chung sống, ai nấy đều thấy gia đình chị càng ngày càng hạnh phúc. Người đàn ông kia ít đi nhậu nhẹt hơn, hay chở vợ lẫn con chung con riêng đi chơi vào mỗi cuối tuần, nhìn họ hạnh phúc lắm.
Đàn bà, dù muốn dù không cũng đều nên tập sống “lành” một chút vì nhiều lý do. Hãy thử nghĩ đi, nếu bạn đã không có nhan sắc, trí thông minh cũng có hạn thì không thể nào tính cách cũng khiếm khuyết nốt. Cái gì cũng nói toạc ra, cái gì cũng bộc phát hết không phải là thẳng tính mà là thiếu giáo dục, thiếu sự khéo léo gìn giữ hạnh phúc trong cuộc sống.
Trong mọi xích mích, nếu bạn đúng, bạn không cần phải nổi giận. Ngược lại, nếu bạn sai, bạn càng không có tư cách nổi giận. Làm trái điều này, khi cơn giông tố qua đi, bạn sẽ day dứt, hối hận tự hỏi tại sao lúc đó mình có thể hành xử một cách ngu ngốc như vậy. Giá như lúc đó bản thân nhẫn nhịn một chút, hiền lành một chút thì mọi sự đã không tồi tệ như bây giờ.
Một trong những ưu điểm nổi bật của lối sống “lành” đó chính là bản thân ít khi nào khiến người thân yêu bên cạnh cảm thấy mệt mỏi, tổn thương. Ngược lại, họ luôn có xu hướng tìm về bạn, gắn bó với bạn, biết ơn bạn vì đã không làm họ “mất mặt”, khó xử, chồng chất thêm khổ sở.
Chẳng hạn khi nghe đứa bạn thân nói xấu sau lưng mình, thay vì nổi trận lôi đình, đánh nhau một trận tan tành cho “bõ ghét”, bạn lại nhịn, chờ dịp tâm sự “ra ngô ra khoai”. Nếu đó chỉ là hiểu lầm thì nút thắt sẽ được gỡ, hai bạn lại càng thân nhau hơn. Còn nếu sự việc diễn tiến theo chiều hướng xấu thì buông bỏ, không thân với nhau nữa còn tốt hơn là đánh nhau phải không nào?
Sống “lành” khiến cuộc đời nhẹ nhàng, an yên, được nhiều quý nhân thay nhau phù trợ. Tuy nhiên, không phải ai cũng có khả năng làm được điều đó..